Trong khoảng 10 năm đầu, MU có được thế hệ 1992 huyền thoại giúp họ tạo nên nòng cốt của một đội quân bách chiến bách thắng. Nhờ đó, MU chỉ cần điểm xuyết vài ngôi sao bản địa hoặc thi đấu ở Premier League như Eric Cantona, Teddy Sheringham, Andy Cole… là đủ xưng hùng xưng bá.
Ở giai đoạn tiếp theo, khi bóng đá bắt đầu chuyển mình thành ngành kinh doanh với các chủ đầu tư giàu có gấp trăm lần những ông chủ sở hữu truyền thống, MU càng kiếm tiền ác liệt. Họ bành trướng thương mại toàn cầu, niêm yết cổ phiếu trên sàn chứng khoán New York, tuyển dụng những sói già tài chính là CEO.
Ở thời điểm này, MU vẫn là điểm cuốn hút đối với các cầu thủ. Hầu như khi MU để mắt tới ai là họ sẽ thành công, chỉ trừ một vài trường hợp hiếm hoi như Ronaldinho, ngôi sao của PSG đã từ chối MU để sang Barcelona. Nhưng lý do của cái lắc đầu là vì thời tiết và kiểu sống buồn tẻ của Manchester so với Barcelona hội hè, ấm áp.
Thế nhưng, MU vẫn chẳng có gì tiếc nuối. Hệ thống săn đầu người và con mắt tinh anh của Sir Alex Ferguson vẫn đem về MU những huyền thoại như Van Nistelrooy, Cristiano Ronaldo, Carlos Tevez, Van Persie để tạo nên những thành công tiếp nối 10 năm đầu ở Premier League và Champions League.
Và MU vẫn cứ là CLB kiếm tiền giỏi nhất, giàu có nhất trong kỷ nguyên hậu Sir Alex Ferguson, nhưng lúc này họ không còn dám đem Cúp ra luận anh hùng nữa. Trong 10 năm này, MU chỉ có 1 chiếc Cúp Europa League và một hai cái cúp hải nội hạng hai, hạng ba.
Và đặc biệt, họ không mua được ngôi sao tầm cỡ hàng đầu châu Âu hay thế giới nào. Có thể nói, MU là một Midas trong làng bóng châu Âu suốt 10 năm qua. Ngón tay của MU chạm đến mảng kinh doanh nào là nó hoá thành vàng, thế nhưng, hễ nó chạm đến cầu thủ nào là lập tức cầu thủ gia nhập một CLB khác.
Những Di Maria, Falcao, Schweinsteiger đều là ngôi sao lớn, nhưng khi họ sang MU thì đã hết thời. Còn lại Bruno Fernandes, Jadon Sancho, Ronaldo - bản - già - lão hay kể cả tân binh mới nhất là Mason Mount đều không phải là sao hạng nhất, mà chỉ là sao hạng hai, thuộc dạng tiềm năng hoặc thải loại.
MU nếu thành công đã mua được cả thế giới. Họ tạo ra một dạng cầu thủ mới là cầu thủ tin đồn sẽ thuộc về MU. Mỗi kỳ chuyển nhượng, phải có đến cả chục cầu thủ tin đồn xuất hiện tại MU nhưng không có ai tới Old Trafford cả.
Như thể ngón tay của MU biến cả thế giới thành vàng nhưng nó cũng đồng nghĩa với sự diệt vong. Miếng cá hồi ngon lành hảo hạng mà biến thành vàng thì cũng chẳng còn giá trị dinh dưỡng nào. Cầu thủ tin đồn cũng thế, họ không thể giúp đội hình của Erik ten Hag mạnh hơn cho dù được đồn có giá cả trăm triệu bảng hay sẽ đến trong hè này.
Thật đáng tiếc cho MU khi tiền bạc của họ không còn là thứ thính hấp dẫn khiến các cầu thủ phải lao đến nữa. Họ sẵn sàng gia nhập những CLB kiếm tiền kém MU nhưng Cúp nhiều hơn MU như Real Madrid, Barcelona, Liverpool, Man City, Bayern Munich…Vậy tiền nhiều để làm gì?
MU có nhiều tiền để làm gì?
MU được mặc định là CLB giàu có, kiếm tiền giỏi không nhất thế giới thì cũng phải nhì hoặc ba. Thành công của họ trong 20 năm đầu Premier League đã tạo nên nếp nghĩ đó, mà quả thật, về mặt kiếm tiền khó có CLB nào có thể tự hào hơn được MU.