Jose Mourinho
Diễn biến tâm lý của Mourinho ngày càng xấu đi theo thời gian ông ở Old Trafford. Trước đây, Mourinho có thể là kẻ cực đoan để chiến thắng nhưng ông luôn tỏ ra khôn ngoan, lọc lõi hơn đối phương. Chính tính cách khác lạ đấy đưa ông lên tầm đẳng cấp thế giới và trở thành Người đặc biệt.
Ở Manchester, Mourinho vẫn đặc biệt nhưng theo hướng tiêu cực. Ông thầy người Bồ Đào Nha giống một kẻ quẫn trí, dễ dàng bị chọc tức, gặp đâu nói đấy và không hề có một kế hoạch lâu dài. Mourinho cố tỏ ra là đang kiểm soát tình hình nhưng thực tế chẳng nắm được gì trong tay.
Những mối quan hệ của ông đều trở nên tồi tệ, từ với fan, các cầu thủ tới BLĐ. Người chịu trách nhiệm chuyên môn cao nhất của đội bóng không thể kiểm soát nổi bản thân, lấy đâu ra tâm thế để hướng tới chức vô địch?
Ed Woodward
Sau kỷ nguyên Sir Alex Ferguson, PCT Ed Woodward là cánh tay phải đắc lực của nhà Glazer trong việc đưa ra các quyết định liên quan tới vận mệnh của M.U. Chính vì thế, với tình trạng hiện nay của Quỷ đỏ, Woodward đương nhiên có phần trách nhiệm không nhỏ.
Nổi lên ở lĩnh vực kinh doanh, Woodward đã làm rất tốt vai trò thúc đẩy M.U trở thành thương hiệu thể thao số 1 thế giới với hơn 80 đối tác quảng cáo được thiết lập trong vòng 5 năm qua. Giá cổ phiếu của M.U đạt mức kỷ lục, sự giàu có là không thể chối cãi.
Woodward là một doanh nhân giỏi nhưng chắc chắn không phải người định hướng chuyên môn tài ba. Với gần 800 triệu bảng đầu tư để David Moyes, Louis Van Gaal và Mourinho mua sắm, M.U thực sự không mang về được một bản hợp đồng thành công.
Ngoài ra, chính Woodward là người một mực ủng hộ Mourinho tiếp quản Old Trafford. Vậy nhưng những động thái mâu thuẫn dạo gần đây cho thấy Woodward còn không hỗ trợ nhiệt tình người mình từng đưa về, tạo nên sự bất ổn thượng tầng nghiêm trọng.
Nhà Glazer
Sau sự ra đi của một đối trọng thực sự là Sir Alex, nhà Glazer đã hoàn toàn nắm quyền điều hành M.U. Tư duy của những nhà tài phiệt người Mỹ ngay lập tức được triển khai mạnh mẽ.
Trong 5 năm qua, nói không quá, M.U đã đi theo mô hình phát triển của Arsenal. Họ không đạt được thành công trên sân cỏ nhưng giới chủ vẫn vô cùng hài lòng vì báo cáo tài chính luôn luôn dương.
Khán giả đặt một dấu hỏi khổng lồ về tham vọng vô địch của những ông chủ, trong khi các truyền thống đáng tự hào khác thì bị thờ ơ không thương tiếc. M.U đã mất đi sự tôn nghiêm vốn có, dễ hiểu vì sao xuất hiện những hệ quả.
Những người hâm mộ trong cơn tức giận đã hò nhau lên kế hoạch thuê máy bay để chạy khẩu hiệu "Đuổi Ed Woodward, yêu United, ghét Glazer". Động thái này cho thấy sức chịu đựng của fan M.U đã đến giới hạn và nếu không có những hành động cụ thể về chuyên môn, nhà Glazer sẽ khó lòng yên ổn mà kinh doanh.
Các cầu thủ
"Nhà dột từ nóc", M.U không có một giới chủ có tâm, không có HLV đủ tỉnh táo thì đương nhiên không có được dàn cầu thủ chất lượng. Đặc biệt, tinh thần mới là thứ đáng nói. Một vài cầu thủ của M.U dường như không còn ham muốn cống hiến cho màu áo đỏ đầy tự hào này.
Yếu tố khách quan rất nhiều nhưng cũng đừng vì thế mà xem nhẹ lý do chủ quan. Được cưng chiều bởi người hâm mộ và truyền thông, nhận những mức đãi ngộ vô tiền khoáng hậu, một vài ngôi sao của M.U đã quên mất mình là ai.
Paul Pogba - cầu thủ đắt giá nhất M.U, Alexis Sanchez - cầu thủ nhận lương cao nhất Ngoại hạng Anh... thi đấu hời hợt, không hiệu quả. Còn khá nhiều cái tên khác làm fan tức giận vì thậm chí còn vui vẻ trên mạng xã hội dù đội nhà đang gặp khủng hoảng.
Phòng thay đồ của M.U đang không có một thủ lĩnh thực sự. Không có người dám đứng lên nhận mình là một phần của đội bóng này, để mà lãnh trách nhiệm, để mà hy sinh và cùng nhau vượt khó. Cứ thế, họ để trôi theo dòng thất vọng, bỏ mặc số phận của cả tập thể khi mà cuộc sống riêng đã sung túc.
Để tìm được một "con quỷ đầu đàn" hay những chàng trai mang "dòng máu M.U", người hâm mộ có lẽ chỉ còn cách hồi tưởng về quá khứ mà thôi. Chìm vào ký ức để quên đi hiện tại đau thương, M.U đang lâm nguy hơn bao giờ hết.