Với Jose Mourinho thì bóng đá tấn công hoặc việc giữ bóng nhiều chẳng bao giờ là quan trọng. Những điều ấy không đồng nghĩa với chiến thắng. Càng không có chuyện đội bóng của Mourinho phải đá đẹp. Tuy nhiên, nói vậy không có nghĩa là đội bóng của Mourinho phải giữ bóng ít, chơi thiên về thủ và... đá không đẹp. Điều cốt lõi là phải có một sự an toàn nhất định ở hàng phòng ngự và khu giữa sân. Được như thế, Mourinho tin rằng trước sau gì cơ hội ghi bàn cũng sẽ đến. Đấy chính là cách chơi mà M.U vừa thể hiện trước đối thủ mạnh Tottenham.
Chẳng cần phải “nâng quan điểm” thành một triết lý, nhưng cứ phải có một công thức, chuẩn mực nào đấy thì mới hình thành “bản sắc Mourinho”. Một cách cơ bản, đấy chính là một cặp tiền vệ trung tâm, chơi theo trục ngang, và làm chủ hoàn toàn khu vực giữa sân. “Làm chủ” nghĩa là khi cần tấn công hay phòng ngự, họ đều hoàn thành nhiệm vụ. Hai tiền vệ cùng gánh vác nhiệm vụ công/thủ, chứ không phải một thiên về công, một thiên về thủ như cách chơi thường thấy ở nơi khác.
Chơi như vậy, đội bóng của Mourinho sẽ chiếm ưu thế về mặt số lượng trong cuộc chiến giữa sân (người ta hay chỉ trích Mourinho chơi thiên về thủ chẳng qua vì điều này - vì ông phòng thủ giữa sân hay hơn đối phương, chứ không phải vì ông chỉ biết phòng thủ). Cụ thể: Mourinho cuối cùng đã xác định được cặp tiền vệ “chuẩn” cho cách chơi sở trường của mình là Ander Herrera - Michael Carrick. Khi đối phương có bóng, Paul Pogba dĩ nhiên không thể tấn công, và M.U có 3 tiền vệ để “đánh 2” ở khu giữa sân. Một mình Herrera đoạt lại bóng cho M.U đến 11 lần, và một trong những lần như thế chính là tình huống dẫn đến bàn thắng cho Henrikh Mkhitaryan. Thật ra, nếu không phải là Mkhitaryan, cũng sẽ có cầu thủ khác ghi bàn. Căn bản là tiền vệ M.U vừa thủ tốt, vừa chuyển sang thế công rất nhanh khi có bóng.
Tiền vệ ổn thỏa thì hàng thủ cũng sẽ trở nên vững chắc. Vẫn vậy: mối “liên kết ngang” ở khu vực phòng thủ chính là dấu ấn chiến thuật của Mourinho, mà cụ thể ở đây là cặp trung vệ Phil Jones - Marcos Rojo chơi rất chắc chắn, giống như cặp Herrera - Carrick phía trên. Vì sao M.U không cần giữ bóng nhiều? Vì khi không có bóng, các cầu thủ vừa nêu càng dễ tập trung tinh thần vào việc giữ cự ly hợp lý để tạo tình thế an toàn. Cách chơi an toàn của họ sẽ buộc đối phương phải mất bóng từ những pha tấn công có độ khó cao. Nói rằng cơ hội trước sau gì cũng sẽ tới đối với một đội bóng “chuẩn Mourinho” là vì vậy.
Vấn đề bây giờ chỉ là M.U có thể bay bổng từ trận thắng quan trọng trước Tottenham hay không? Mkhitaryan chấn thương, nhưng trong tay Mourinho vẫn còn khá nhiều tiền vệ giỏi. Juan Mata chẳng hạn. Anh có thể tỏa sáng bất cứ lúc nào. Tốc độ của Mkhitaryan thì Marcus Rashford cũng không thiếu. Vả lại, hễ tiền vệ của Mourinho mà chơi đúng cách, họ sẽ không sợ mất sức. Carrick đâu có cho thấy anh bị gánh nặng tuổi tác làm cho chậm chạp! Bắt đầu hy vọng nhé, hỡi các fan M.U!
Herrera xuất sắc như thế nào? Cầu thủ đánh chặn tốt nhất Premier League hiện nay có chỉ số bình quân là 3,8 lần/trận. Cầu thủ tắc bóng tốt nhất là 4,9 lần/trận. Ở trận thắng Tottenham, Ander Herrera vượt qua cả 2 chỉ số vừa nêu, với 4 pha đánh chặn và 5 lần tắc bóng thành công. Anh di chuyển tổng cộng 11,14km và còn kiến tạo cho Henrikh Mkhitaryan ghi bàn. 1 - M.U chỉ thua 1 trong 10 trận gần đây ở Premier League. Arsenal là đội duy nhất không thua. Ngoài ra, cũng chỉ có Liverpool và Chelsea thua 1 trận trong giai đoạn vừa nêu. 3 - Trận thắng Tottenham chỉ mới là lần thứ 3 trong mùa này, Mourinho giữ nguyên đội hình chính M.U trong 2 vòng đấu liên tiếp ở Premier League. |