Trong ba vị thần trên, người quan trọng nhất, cũng là vị thần được kính ngưỡng nhất ở Ấn Độ, chính là thần Shiva. Với nước da màu xanh dương, rắn hổ mang cuộn quanh cổ, da cọp quấn quanh người và sở hữu đôi mắt thứ ba, thần Shiva mang một sự bí ẩn đầy đe dọa, nhưng cũng gợi đến một sức mạnh của lẽ công bình. Ngài vừa là biểu trưng sáng tạo lại vừa tiêu diệt vạn vật bằng những vũ điệu với lửa.
Shiva! Không, là Silva. Tại nước Anh đang có một “vị thần” với những vũ điệu mang màu xanh tượng trưng cho sự sáng tạo lẫn hủy diệt như thế.
Với Man City, anh là hiện thân của sự sáng tạo vô biên, là cái nôi sinh sôi ra những bàn thắng cho đội chủ sân Etihad, là người gieo niềm vui cho HLV Pep Guardiola. Với đối thủ, anh là hiện thân của sự hủy diệt, là tác giả của những đường chuyền tựa như thuốc độc. Hệt như con mắt thứ ba thiêu đốt vạn vật của thần Shiva, Silva có khả năng “thấy khoảng trống trước khi nó xuất hiện”. Phút 77, trận đấu giữa Man City với Bournemouth bắt đầu trôi về cuối, tỷ số đang là 2-1 nghiêng về đội chủ nhà.
Tuy vậy, đó không phải là thế trận mà Man City mong muốn. Họ tấn công bế tắc trong khi Bournemouth vẫn rình rập đợi thời cơ gỡ hòa, theo kịch bản như cuối hiệp 1. Nhưng chỉ cần David Silva xuất hiện trong 2 phút, sự hiện diện của “nhạc trưởng” người Tây Ban Nha đã đưa vũ khúc màu xanh nổi lên, các đường chuyền nhịp nhàng lên xuống. Và đến phút 79, một đường chuyền thể hiện đôi mắt thứ ba của Silva thả xuống cho Leroy Sane căng ngang vào trong để Ilkay Gundogan tiêu diệt Bournemouth.
Bàn thắng đẹp với pha phối hợp tam giác, nhưng đường chuyền mở ra không gian của Silva mới là điểm sáng nhất. Sau đường chuyền ấy, cả một khoảng trống thênh thang giữa vòng 16m50 đã lộ rõ. 10 phút còn lại, Man City thong thả như dạo chơi đợi tiếng còi kết thúc trận nổi lên. Một thống kê như sau: kể từ trận hòa 0-0 với Liverpool, 9 trận đi qua, Silva không ghi bàn thì kiến tạo, không kiến tạo thì châm ngòi quyết định.
Giai đoạn vinh quang mà lối đá tiqui-taca mang lại cho ĐT Tây Ban Nha gần như theo công thức được định hình là Tây Ban Nha = Barcelona + Iker Casillas – Lionel Messi. Thế nhưng, còn có hai cầu thủ khác cũng quan trọng không kém, vận hành cùng những Iniesta, Xavi, Pique… và góp phần quyết định cho sự hoàn hảo để tạo nên hai chức vô địch EURO 2008, EURO 2012 và World Cup 2010 của Tây Ban Nha là Xabi Alonso và David Silva.
Sự nhịp nhàng, trí thông minh mà hai cầu thủ này đưa lại giống như những chiếc bánh răng được khớp nối cùng hệ thống tiqui-taca đã được định hình từ trước tại Barcelona. Khi Pep Guardiola xây dựng lối chơi kiểm soát bóng cho Man City, ông đã có sẵn một con người thấm nhuần triết lý của ông suốt 10 năm chơi bóng trước đó, dẫu chưa bao giờ hai bên có duyên sư-đồ trong quá khứ.
Guardiola có thể thẳng tay loại Yaya Toure và lơ đễnh Sergio Aguero khi mới đến Man City. Nhưng riêng Silva thì ông trân trọng. Đến nay nhìn lại, khi những Iniesta, Xavi, Alonso, hay David Villa…đều lần lượt giã từ bóng đá đỉnh cao, ta nhận ra, giờ chỉ còn Silva, cô đơn nhưng là hiện thân của thứ bóng đá cảm nhận không gian đến từ vùng Iberia.