Có một hình ảnh rất đáng chú ý ở trận đấu tại sân Goodison Park đêm qua. Sau khi nghỉ giữa hiệp, các cầu thủ MU trở lại sân, họ đã chứng kiến hậu vệ huyền thoại của Everton, Derek Mountfield, thúc cùi chỏ một cách tinh nghịch về phía họ theo cách mà một người kỳ cựu dùng để giải thích cho một nhóm cầu thủ bóng đá thế kỷ 21 về trận đấu vào những năm 1980.
Các đội bóng MU trong quá khứ sẽ ngay lập tức phản đối, ngay cả khi nhiều người trong số họ còn chưa chào đời khi Mountfield (hiện đã 62 tuổi) đá trận đấu chuyên nghiệp cuối cùng của đời cầu thủ. Tuy nhiên, chỉ có Bruno Fernandes của MU hiện tại dừng lại và quay lại để đối đầu với Mountfield, người mới được đưa vào đại sảnh danh vọng của Everton.
MU sẽ ra sao nếu không có đội trưởng của họ? Đôi khi tỏ ra là một người đàn ông bực bội và “hờn dỗi” với cả thế giới và không ngại thể hiện sự bất mãn của mình, thì Bruno vẫn là bản hợp đồng tốt nhất của kỷ nguyên hậu Sir Alex Ferguson. Trong cuộc khủng hoảng lớn mới nhất này, trong vận mệnh của CLB dưới thời một HLV chưa có kinh nghiệm ở Premier League và tuổi đời còn quá trẻ này (Amorim mới 40 tuổi), Bruno không để ý đến những ồn ào xung quanh, chỉ quan tâm đến việc tập trung chiến đấu vì MU.
Trở lại chuyến làm khách tại Goodison Park, lần đầu tiên kể từ trận thua Brighton, Bruno được đá chính ở vị trí tiền đạo ba người. Amorim đã đẩy Bruno lên cao ở đầu trận để dẫn dắt hàng công, nhưng sau đó lại kéo cầu thủ này về sâu để làm bóng.
Điều đó cho thấy tầm quan trọng của Bruno, Amorim vừa cần tiền vệ này tổ chức bóng từ dưới lên, vừa cần Bruno dẫn dắt hàng công và ghi bàn. Tiếc là trong tay Amorim chỉ có mỗi một Bruno.
Trên thực tế, sau nhiều trận Quỷ đỏ thành Manchester thi đấu thiếu sự sáng tạo ở tuyến trên, chiến lược gia người Bồ Đào Nha muốn tiền vệ kiến thiết chủ đạo của mình chơi cao hơn trên sân. Bruno là một trong số ít cầu thủ trong đội hình của MU hiện tại có đủ hiểu biết về kỹ thuật để đưa bóng ra khỏi hàng phòng ngự và đưa bóng lên phía trên.
Không có anh ở hàng tiền vệ, MU đã không ghi được bàn thắng trong hiệp một của một trận đấu Premier League lần thứ 20 ở mùa giải này. Quỷ đỏ chỉ mới đá 26 trận. Nhưng khi Alejandro Garnacho vào sân trong hiệp 2 và Bruno được trở lại hàng tiền vệ quen thuộc.
Đó chính là tia lửa thắp sáng cho cuộc ngược dòng giành lại 1 điểm của MU. Đội bóng của Amorim bắt đầu kiểm soát bóng nhiều hơn ở 1/3 thời gian cuối trận, tạo ra mối đe dọa nguy hiểm hơn nhiều so với một giờ đồng hồ trước đó. Và thủ quân của họ cũng ghi được bàn thắng mang tính bước ngoặt của trận đấu.
Cú sút phạt thành bàn của Bruno giống như nguồn cảm hứng để Ugarte tung cú vô lê đẹp mắt trong vòng cấm, gỡ hòa cho MU, giúp khuôn mặt của Sir Alex Ferguson trên khán đài sân Goodison Park dãn ra, bớt căng thẳng, bớt tái mét. Dẫu sao, Quỷ đỏ lừng danh một thời của ông đã thoát thua.
Rõ ràng, MU cần sự sáng tạo của Bruno ở tuyến trên. Họ cũng cần khả năng phát triển bóng của anh ở hàng tiền vệ. Vấn đề là anh không thể đảm nhiệm 2 vị trí cùng một lúc. Ước gì MU có một đội hình toàn Bruno, thì hẳn họ sẽ không rơi vào tình thế khó khăn như vậy!