Nếu Conte chỉ nói: “Tôi thấy hạnh phúc”, thì cũng có lý, nhưng câu chuyện lại chuyển hẳn sang một hướng khác. Và đấy lại cũng là một câu chuyện thật sự đáng bàn. Conte trong mùa bóng này có hạnh phúc của một HLV trưởng không phải chịu đựng áp lực - điều gần như không thể có, thậm chí là không thể tưởng tượng trong bóng đá đỉnh cao.
Hàng ngày, Conte chỉ đến sân tập và làm việc với những cầu thủ hiện có. Nếu giao cho ông một đội... học trò, ông sẽ huấn luyện sao cho Chelsea có một đội bóng học trò hay nhất. Nếu giao cho ông một tập hợp ngôi sao hàng đầu thế giới, Conte sẽ tạo cho Chelsea một đội bóng mạnh nhất thế giới. Tóm lại, ông chỉ yên tâm làm phần việc đơn thuần của một HLV. Chuyển nhượng ra sao, thế nào, không phải là việc của ông.
Đấy là việc của ai? Không phải nhắc lại, đối với những ai đã theo dõi Chelsea suốt từ “cửa sổ mùa Hè” vừa qua. Có lúc, thiên hạ xôn xao bàn về khả năng Conte chia tay Chelsea, cũng chính là vì vấn đề này. Ông không đi. Nhưng điều đó có nghĩa là dù ở lại, Conte cũng không còn là một HLV trưởng đích thực nữa. Càng không bao giờ, trong làng bóng Anh - nơi HLV trưởng luôn là nhân vật có quyền lực tối thượng, quyết định từ trong ra ngoài lĩnh vực chuyên môn.
Một mặt, ông chủ Roman Abramovich luôn tìm cách chia bớt quyền lực của HLV trưởng, bởi xung quanh ông khi nào cũng có quá nhiều “cánh tay phải” - những giám đốc luôn tự hào về việc có nhiều ảnh hưởng ở CLB Chelsea. Mặt khác, quá nhiều nhân vật quan trọng tất sẽ nảy sinh nhiều việc phải làm. Đấy là những việc gì?
Vương miện ở Ngoại hạng Anh thì đã mất từ lâu rồi. Cúp FA hay Champions League đều mông lung cả, do đường còn xa và còn nhiều đối thủ mạnh phía trước. Cúp Liên đoàn là trận địa duy nhất để Chelsea thật sự hy vọng có danh hiệu trong mùa bóng này. Và ở trận địa ấy, Chelsea đã bị Arsenal chặn đứng trước ngưỡng cửa chung kết. Tóm lại, giới hâm mộ Chelsea có thể chờ đợi điều gì, từ nay đến cuối mùa?
Không có một câu trả lời rõ ràng. Conte chỉ phải hàng ngày tới sân tập thôi. “Tôi chỉ là HLV, và tôi chỉ biết làm tốt nhất công việc của mình”, ông vẫn nói thế. Champions League ư? Đấy là vấn đề thời điểm. Rơi vào hoàn cảnh thích hợp, Conte sẽ có cơ hội phát huy sở trường chuyên môn của mình - sự nhạy bén về chiến thuật và khả năng điều chỉnh cách chơi trong thời điểm cụ thể.
Ông chẳng có trách nhiệm lớn lao gì, cho dù ông sẽ chỉ nói (ta thán) rằng ông không có quyền lực đáng kể nào. Conte giống như một “công chức bóng đá” hiếm thấy trong làng bóng Anh - chỉ lo làm đúng phần việc đơn giản được giao ở Chelsea. Đừng hỏi Conte về vấn đề lực lượng nữa. Có khi ông cũng chẳng cần quan tâm đến các mục tiêu chuyên môn của Chelsea mùa này. Muốn quan tâm... cũng chẳng được.
Arsenal 2-1 Chelsea (chung cuộc: 2-1) |
---|
ĐANG TẢI VIDEO... Vui lòng chờ trong giây lát. |