Barca đã thay đổi lối chơi rất nhiều dưới triều đại tân HLV Gerardo Martino. Sau 3 trận chính thức đầu tiên, có thể khẳng định họ gần như không còn chơi tiqui-taca nữa. Barca không còn phối hợp nhiều chạm ở giữa sân, chuyền đi chuyền lại, đợi khi nào đối phương sơ hở và phụ thuộc rất nhiều vào khả năng gây đột biến của Messi. Lối chơi này ở một khía cạnh nào đó rất thực dụng, khiến đối phương và cả người xem… phát cáu.
Barca giờ tấn công với nhịp độ cao và kết thúc nhanh gọn. Đặc biệt, đích đến của các đường tấn công thường được hướng ra 2 cánh. Đang xuất hiện rất nhiều đường phất bóng dài cho các tiền đạo cánh trong lối chơi của Barca, từ biên này sang biên kia, hoặc cả từ phần sân nhà lên. Đây là điều gần như không tồn tại trong lối chơi của Barca dưới thời Guardiola hay Vilanova. Barca đương nhiên vẫn tấn công nhiều ở trung lộ, nhưng diễn ra rất nhanh gọn, khẩn trương, thậm chí hơi vội vã chứ không “lờ đờ” và “đủng đỉnh” như trước.
Lối chơi mới của Barca có cả ưu lẫn nhược điểm. Việc chơi nhanh và cầu thủ cách xa nhau khiến Barca không thể duy trì thế trận vững vàng, dễ bị phản công, tức phòng ngự yếu hơn. Tuy nhiên, nó lại tạo điều kiện kích thích sự tỏa sáng của cá nhân. Sức tấn công của Barca đang có nhiều điểm nổ, chứ gần như không dồn cả vào Messi như trước, tức tấn công mạnh mẽ hơn.
Song lý do gì khiến Barca lại vừa bị Atletico cầm hòa ở lượt đi Siêu Cúp TBN (1-1) và đặc biệt là trận thắng tối thiểu Malaga rạng sáng qua ở La Liga (1-0). Có một điểm chung là Messi đều không tỏa sáng hoặc vắng mặt ở 2 trận này. Trong khi đó, khi Messi tỏa sáng ở trận gặp Levante trước đó, thì Barca đại thắng 7-0. Vì vậy, rất dễ kết luận Barca của Martino vẫn mắc hội chứng phụ thuộc vào Messi - “Messidependencia”. Và đó là điều chính xác.
“MESSIDEPENDENCIA” KIỂU KHÁC
Tuy nhiên, sự phụ thuộc của Barca giờ khác với sự phụ thuộc trước đây. Thực tế, Barca của Pep-Tito phụ thuộc vào Messi mang tính hệ thống, có thể dẫn tới sự tê liệt toàn bộ đội bóng khi vắng anh. Giống như một bệ phóng tên lửa không có đầu đạn.
Trong khi đó, Barca-Tata có vẻ như phụ thuộc vào Messi ở khía cạnh cá nhân nhiều hơn. Thiếu anh, họ vẫn tấn công dồn dập, vẫn tạo được rất nhiều cơ hội ăn bàn, và vấn đề chỉ là không hiệu quả. Như ở trận thắng Malaga, Barca có tới 11 cơ hội có thể ghi bàn. Nói cách khác, sự phụ thuộc của Barca-Tata vào Messi theo kiểu một tập thể thiếu đi người giỏi nhất.
Còn việc liệu hậu quả của cách mà Barca giờ đang phụ thuộc vào Messi nặng nề hơn hay giảm bớt đi so với trước thì phải có thêm thời gian mới xác định được!
Barca của HLV Martino đẩy đội hình lên rất cao và chú trọng đẩy bóng ra 2 cánh cho các tiền đạo biên đột phá vào vòng cấm (các đường mũi tên thể hiện hướng di chuyển và phạm vi hoạt động chính của các vị trí trên sân).