Với Conte, Juventus đã tìm lại được vị thế kẻ thống trị ở Serie A. Bà đầm già dưới dự dẫn dắt của Conte giành 3 Scudetto liên tiếp từ năm 2011 tới 2014. Tuy nhiên, thật kỳ lạ, Juventus không giành được chức vô địch ở các giải đấu cúp nào trong 3 năm vinh quang đó (ngoài 2 danh hiệu Siêu Cúp Italia mang tính hình thức nhiều hơn). Tệ hơn là bộ mặt của họ ở đấu trường châu Âu. Trong năm đầu tiên dự Champions League với Conte, mùa 2012/13, Juventus bị Bayern loại ở tứ kết với tổng tỉ số 0-4. Năm tiếp theo, họ còn bị loại ngay từ vòng bảng.
Trong mùa giải đầu tiên ở Stamford Bridge, Conte đã bảo vệ xuất sắc “danh tiếng” của mình. Ở Premier League, Chelsea của Conte đã thể hiện được bộ mặt của một kẻ thống trị tuyệt đối. Tới tháng 2 năm ngoái, người ta đã không còn bàn về cuộc đua vô địch nữa, do không có đội bóng nào cho thấy họ có thể bắt kịp The Blues. Nhưng ở các cúp là câu chuyện khác. Ở Cúp Liên đoàn, Chelsea bị West Ham loại từ vòng 4, sau khi vất vả vượt qua Leicester ở vòng 3 từ chấm 11m. Ở FA Cup, họ làm tốt hơn khi vào tới trận chung kết. Thế nhưng, trước một Arsenal bị đánh giá thấp hơn đủ đường, họ đã... thua.
Bản lĩnh đấu cúp là một thứ rất mơ hồ, nhưng có thật. Các CĐV của Chelsea hẳn không xa lạ với khái niệm này. Họ từng rất ghét một người được đánh giá là có bản lĩnh đấu cúp, rồi lại được hưởng lợi từ ông ta. Đó là Rafa Benitez. HLV người Tây Ban Nha từng không ít lần đóng vai kẻ chặn đường của Chelsea thời Mourinho, trước khi đưa The Blues tới chức vô địch Europa League 2012/13 trong vai trò “kẻ tạm quyền”. Đó chỉ là một trong rất nhiều chiếc cúp mà Benitez đã chinh phục được. Ngoài Chelsea, ông còn mang cúp về cho Valencia, Liverpool, Inter Milan và Napoli. Nói chung là gần như mọi đội bóng mà ông dẫn dắt.
Nếu nhìn vào sự nghiệp của Conte, rõ ràng người ta có cơ sở khi nói rằng ông không có bản lĩnh đấu cúp. Câu hỏi là, Conte thiếu điều gì? Xét về khả năng chiến thuật và huấn luyện cầu thủ, Conte xứng đáng có mặt trong nhóm đầu. Ông cũng được đánh giá rất cao ở khả năng kích thích tinh thần cầu thủ, với đặc trưng là những “vũ điệu sân cỏ” bên ngoài đường pitch. Nghĩa là về chiến thuật và tâm lý, cơ bản ông đều ổn. Vậy có lẽ, vấn đề nằm ở thái độ.
Có lẽ, Conte vẫn xem các trận đấu cúp như một trận đấu ở giải VĐQG. Ông bỏ qua những yếu tố mang tính đặc thù của các trận đấu kiểu này, và chuẩn bị cho các cầu thủ theo cách mà ông vẫn chuẩn bị các trận đấu ở giải VĐQG. Nên mới có chuyện Chelsea của ông, dù được đá trên sân nhà, tung ra sân đội hình mạnh nhất, vẫn không thắng nổi một Arsenal vốn luôn bị dè bỉu là thiếu bản lĩnh...
Chelsea 0-0 Arsenal |
---|
ĐANG TẢI VIDEO... Vui lòng chờ trong giây lát. |
Chưa có chiếc cúp thực sự nào Trong 12 năm theo nghiệp HLV, Antonio Conte đã giành 5 “chức VĐQG”, gồm một chức vô địch Serie B 2008/09 với Baria, 3 chức vô địch Serie A với Juventus từ 2011 tới 2014, và chức vô địch Premier League 2016/17 với Chelsea. Nhưng ông chưa có được chiếc Cúp thực sự nào, ngoài 2 danh hiệu Siêu Cúp Italia với Juventus vào các năm 2012 và 2013. |