Đấy là chuyện về hai phận đời, với nhiều triết lý nằm trong khung hình tại nơi họ thuộc về: Real Madrid và Espanyol. “Chúa nhẫn” với vẻ đẹp như thiên thần, cùng đôi mắt biết nói sở hữu số lượng người hâm mộ đông đảo trên khắp thế giới. Trong khi ấy, với một khuôn mặt chẳng mấy cá tính, cùng tài năng khiêm tốn và nở muộn màng, thì Raul Tamudo chẳng được mấy ai nhớ đến. Thượng đế còn ưu ái đặc biệt cho Raul Gonzalez, khi ngoài một xuất phát điểm ở CLB giàu có và hào nhoáng Real Madrid, ngài còn ban cho Raul Gonzalez một vẻ đẹp của diễn viên nam thần chính diện. Còn Raul Tamudo nhìn anh hệt một anh chàng được đạo diễn chọn cho vai phản diện với cái miệng hô và ít cười.
Chiếc áo trắng của Raul Gonzalez được in chữ “Raul”, đấy là một sự lạ nhưng cũng như một sự khẳng định mang tính ngạo nghễ rằng cả Tây Ban Nha chỉ có một Raul này là duy nhất, đấy là Raul Gonzalez. Ngược lại, trên chiếc áo trắng-xanh của Espanyol, chỉ có in chữ “Tamudo” - biểu tượng của sự khép mình và đứng bên bóng Raul nổi tiếng. Chưa kể, dù đều trưởng thành từ lò đào tạo trẻ của CLB, nhưng Raul Tamudo phải lưu lạc qua hai CLB hạng dưới là Alaves, UE Lleida trong giai đoạn 1997-1999, rồi mới được trở về Espanyol. Ngược lại, Raul Gonzalez được chăm bẵm từ tuổi teen, khi HLV cũng là fan của anh, nên con đường lên đội 1 rồi thành “đại ca” của “Chúa nhẫn” là vô cùng thênh thang.
Rất thú vị, khi cả hai cùng sinh năm 1977. Nghe chẳng khác gì một lớp học có hai người bạn trùng tên, nhưng một người “con nhà giàu, đẹp trai, học giỏi”, còn người kia “con nhà nghèo, xấu trai, học dốt”. Cho đến một ngày, người ta bắt đầu nhắc đến cái tên Raul Tamudo nhiều hơn. Oái ăm thay, đó là vào thời điểm Raul Gonzalez đi xuống phong độ, với một quãng thời gian dài không thể đi tìm mành lưới đối phương. Cụ thể, từ mùa giải 2003/04 đến 2006/07, số bàn thắng của Raul Tamudo ghi cho Espanyol theo mùa lần lượt là 19, 11, 10 và 15 bàn. Trong khi số bàn thắng của Raul Gonzalez có được tương ứng cho Real chỉ có 11, 9, 5, và 7 bàn. Chỉ đến khi đó, Real Madrid gặp Espanyol mới được chú ý hơn một chút, với cuộc chiến giữa hai chàng “Raul”, mà phần đánh giá cao bây giờ đã thuộc về “chàng trai nhà nghèo, xấu trai, học dốt” thuở nào.
Mùa giải 2008/09, trong niềm kiêu hãnh để giữ về cho mình một sự tôn nghiêm cuối, Raul đã lập cú đúp trong trận hòa 2-2 với Espanyol, còn Raul Tamudo là người mở tỉ số. Cuối cùng, người ta đã tìm thấy cuộc chiến của họ trong ngày xế chiều của cả hai. Đấy là một khoảng thời gian quá ngắn để có thể thưởng thức sao cho trọn vẹn. Đến mùa Hè 2010, cả hai chàng Raul cùng rời khỏi đội bóng gắn bó. Ngày hôm ấy, họ đã bỏ lại một “La Liga không Raul”.
Sao chiếu mệnh thực sự có thực trong câu chuyện của họ. Không những cùng tên, sinh cùng năm, ra đi cùng một lần, mà không hẹn mà gặp, cả hai cùng giã từ sự nghiệp quần đùi áo số ở tuổi 37. Ngày chia tay, ai cũng nhắc về Raul Gonzalez, rất ít người bần thần nhìn lại, có một Raul khác cũng vừa rời đi. Chuyện của họ như chuyện đời, rất phũ phàng và rất thật.