CHỌN LỐI ĐI RIÊNG
Gần như không thể tránh khỏi, những HLV Barca sau thời Pep Guardiola luôn bị so sánh với Pep Guardiola. Việc Enrique từng là đồng đội của Pep, lại có cùng xuất phát điểm là Barca B khi khởi nghiệp huấn luyện, càng khiến cho người ta có lý do để “soi” mọi việc ông làm dưới “lăng kính Guardiola”.
Nhưng nếu Tito Vilanova đơn giản là một “bản sao” của Pep, Tata Martino không đủ ảnh hưởng để đi một con đường riêng, thì những gì mà Enrique theo đuổi lại hoàn toàn trái ngược với những gì mà Guardiola theo đuổi.
VIDEO: Atletico Madrid 0-1 Barcelona
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản |
Tính cách mà Guardiola và Enrique thể hiện khi là cầu thủ đã được tái hiện hoàn hảo trong cách chơi của đội bóng mà họ dẫn dắt. Guardiola là một tiền vệ trụ, điềm tĩnh và có thiên hướng phòng ngự, nên Barca của ông cũng đề cao sự an toàn thông qua việc giữ bóng mà theo nhiều người thì... tới mức cực đoan.
Enrique, ngược lại, là một cầu thủ tấn công, mang phong cách máu lửa, mạnh mẽ. Và đó cũng chính là hình ảnh của Barca mà ông dẫn dắt. Enrique không chỉ chọn đi con đường khác của Pep; ông chọn đi theo hướng trái ngược.
Chính sự trái ngược trong phong cách của Enrique và Guardiola khiến công việc của ông ở Barca khó khăn hơn. Bắt cả hệ thống khổng lồ như Barca vận hành theo một quỹ đạo mới không bao giờ là dễ dàng. Nhưng Enrique rốt cuộc cũng đã biến được điều khó khăn, thậm chí tưởng bất khả thi ấy, thành hiện thực. Bằng quyết tâm như khi còn là cầu thủ, Enrique, người không mang gen của một cule như Guardiola, đã đánh chiếm trái tim của các CĐV Barca.
HÀNH TRÌNH KHÓ KHĂN
Từ Barca B tới Barca, với Guardiola chỉ là một quyết định từ ban lãnh đạo. Từ Barca tới Barca, Enrique phải đi vòng sang Italia, nơi ông thất bại với Roma, quay về TBN với công việc khiêm tốn ở Celta Vigo, và gây được chú ý nhờ thành công ở đây. Từ khởi đầu tới thành công, Guardiola chỉ mất 4 trận đầu khó khăn trước khi đưa Barca bay với tốc độ tên lửa. Từ khởi đầu tới thành công, Enrique chịu sự nghi ngờ suốt nhiều tháng, thậm chí suýt đánh mất tất cả vì dám bỏ rơi Messi trong vụ “Sociedad-gate”.
Chính sự kiện ở Sociedad đã khiến Enrique thức tỉnh. Ông biết rằng mình không thể áp đặt những nguyên tắc cứng nhắc trong mọi tình huống, với mọi cầu thủ. Enrique bắt đầu biết nhún mình, ve vuốt cái tôi của Messi bằng cách khen anh bất cứ khi nào có thể. Đó là thay đổi khó khăn nhất với một người vẫn được gọi là “Ngài Nghiêm túc” như Enrique. Nhưng ông đã làm được, và những điều đẹp đẽ tiếp theo - phong độ ấn tượng của Messi, sức công phá hủy diệt của tam tấu M-S-N, đã tự tìm đến như hệ quả tất yếu.
Những điều khó khăn nhất cuối cùng cũng đã ở lại phía sau. Kể cả khi Barca không thể ăn ba mùa này, thì họ cũng có thể tự tin hướng tới một kỷ nguyên thành công mới, với Luis Enrique.
Chỉ thua đối đầu Real
Các trận đại chiến luôn là thước đo quan trọng cho bản lĩnh của một HLV. Về mặt này, Enrique có thể tự hào. Mùa này, Barca chiếm ưu thế trong các cuộc chiến với những đối thủ thuộc Top 5. Họ chỉ thua Real về thành tích đối đầu (1-3, 2-1), còn lại thắng Atletico cả 2 lượt (3-1, 1-0), thắng Valencia 2 lượt (1-0, 2-0), thắng 1, hòa 1 với Sevilla (5-1, 2-2).