Đêm Đông là nhạc phẩm tiền chiến nổi tiếng của nhạc sỹ Nguyễn Văn Thương, bộc bạch chính tình cảnh và tâm tư của ông trong dịp phải ở lại Hà Nội đón Tết một mình vì không có tiền về quê cùng gia đình. Ông ra ga Hàng Cỏ, dõi theo đoàn tàu đi về quê hường mà lòng man mác một nỗi nhớ nhà khôn nguôi.
Nỗi lòng của người nhạc sỹ được lột tả qua những ca từ thống thiết như: “Đêm đông, ôi ta nhớ nhung đường về xa xa. Đêm đông, ta mơ giấc mơ gia đình, yêu đương. Đêm đông, ta lê bước chân phong trần tha phương. Có ai thấu tình cô lữ, đêm đông không nhà”. Nếu là người Việt, hẳn Diego Costa rất thấm những câu hát này.
Diego Costa là người gốc Brazil, nhưng Atletico Madrid và Tây Ban Nha chính là bệ phóng đưa sự nghiệp anh vươn cao. Để rồi tiền đạo này chạm tới đỉnh cao chói lọi trong màu áo Chelsea. 3 mùa khoác áo The Blues, Costa đóng vai trò chân sút chủ lực với 59 bàn thắng sau 120 lần ra sân và 2 lần vô địch Ngoại Hạng Anh.
Nhưng rốt cuộc, vào tháng 6/2017, Chelsea ruồng bỏ anh chỉ bằng một tin nhắn phũ phàng. Costa trở thành kẻ bơ vơ. Tình cảnh của anh càng trớ trêu bởi đường về thật xa xăm. Dù nhận được không ít lời đề nghị song anh chỉ muốn trở lại mái nhà xưa Atletico, mà Atletico lại đang bị cấm chuyển nhượng.
Chỉ mất 5 phút để Costa ghi bàn
Cuối cùng, Costa vẫn quyết định ký hợp đồng với Atletico và chấp nhận 6 tháng ngồi chơi xơi nước. Ngày trở về, Diego Godin háo hức đón chào Costa: ““Bạn tôi, mừng cậu trở về”. 99 ngày sau, anh có trận ra mắt trở lại. 5 phút sau khi vào sân, trong pha chạm bóng đầu tiên, anh ghi bàn.
Đó là bàn thắng thứ 65 trong màu áo Los Rojiblancos. Một pha dứt điểm theo đúng phong cách đặc trưng của Costa, lao người đè ngửa đối phương rồi dứt điểm tung lưới Lleida Esportiu. Trên sân, Costa là vậy. Như từng thừa nhận, tiền đạo này không sinh ra để làm thiên thần, từ khuôn mặt đến phong cách, Costa đều toát lên vẻ quái thú, côn đồ. Anh vào sân để xé xác đối thủ, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Ở chiều ngược lại, Atletico cũng cần Costa hơn bao giờ hết. Họ không thiếu tiền đạo giỏi song từ lúc Costa ra đi họ thiếu một tướng tiên phong bặm trợn. Từ Griezmann, Torres đến Gameiro đều là mẫu tiền đạo lành tính. Trong triết lý chơi bóng của Simeone, thậm chí có thể xem Costa là biểu tượng. Mất biểu tượng đồng nghĩa mất phương hướng.
Nếu là một cầu thủ khác, ghi bàn sau 251 ngày chờ đợi, là một sự giải tỏa. Nhưng với Costa có lẽ không. Anh vẫn vậy, vẫn mạnh mẽ, vẫn máu lửa, vẫn bặm trợn, vẫn thô kệch và vẫn ghi bàn. Chỉ có cảnh vật là thay đổi. Atletico không còn trú ngụ tại Vicente Calderon, họ đã chuyển về Wanda Metropolitano hoành tráng hơn gấp bội.
Tất nhiên, tại Calderon hay Wanda, chỉ cần khoác áo Atletico, chỉ cần Diego Simeone ngồi trên băng ghế chỉ đạo, Costa luôn có cơ hội để thể hiện hết mình, với tinh thần chống lại cả thế giới. Và nên nhớ, tiền đạo này mới chỉ 29, độ tuổi đỉnh cao của phong độ.
Diego Costa vừa trở lại đã ghi bàn |
---|
ĐANG TẢI VIDEO... Vui lòng chờ trong giây lát. |