Xét về thực lực, họ cũng kém xa Barca hay Real. Do vậy, có thể nói Simeone chính là HLV hay nhất La Liga sau nửa chặng đường mùa này. Bởi với nguồn vốn hết sức khiêm tốn song nhà cầm quân trẻ người Argentina vẫn kinh doanh hiệu quả, khiến hai “ông lớn” Real và Barca phải hổ thẹn xen lẫn tức tối. Còn hai HLV đàn anh Gerardo Martino (Barca) và Carlo Ancelotti (Real) cũng phải ngưỡng mộ Simeone, từ đầu giải đến giờ và đặc biệt là sau trận thư hùng giữa Atletico và Barca vừa qua.
Atletico là bài thuốc thử rõ nhất, chính xác nhất, chân thật nhất về sức mạnh của Barca nói riêng và La Liga nói chung ở thời điểm hiện tại. Kết quả hòa 0-0 giữa hai đội vừa đáng mừng vừa đáng lo. Mừng, là vì La Liga đã có thêm một ứng viên sáng giá chen chân vào cuộc đua “song mã” Real - Barca. Lo, là vì từ Atletico có thể hình dung năng lực thật sự của các đại diện La Liga ở sân chơi đỉnh cao Champions League sắp bước vào giai đoạn then chốt (tháng 2 tới).
![](https://cdn.bongdaplus.vn/Assets/Media/2014/01/13/10//0_138951039526_news.jpg)
Nói gì thì nói, Atletico không phải là niềm hy vọng chính của TBN ở trời Âu, trước sau gì vẫn phải là Real và Barca. Tuy nhiên, một khi hai đội bóng này để đoàn quân kiệm tài nhưng đầy nhiệt huyết của Simeone “vỗ mặt” ở La Liga, cũng có nghĩa là uy thế của họ bị nghi ngờ đáng kể.
Real đang phải vất vả bám đuổi Atletico. Barca có cả Messi lẫn Neymar vẫn không làm gì nổi hàng thủ Rojiblancos trong một trận cầu được chờ đợi là đỉnh cao tại La Liga song thực chất lại rất nhạt vì quá ít cơ hội được tạo ra. Cứ cho là Simeone và Atletico thành công về đấu pháp và chủ trương phòng ngự, nhưng nói như Johan Cruyff thì “nếu Barca với tiqui-taca thể hiện hết 100% những gì mình có, sẽ không đội bóng nào tránh được thủng lưới và sẽ rất ít đội tránh được thất bại”.
Nhưng Atletico vừa làm được cả hai điều đó. Rõ ràng, Barca bây giờ không còn là Barca của Pep Guardiola và Messi ở đỉnh cao phong độ ngày trước. Những con người kiệt xuất hoặc ra đi (Pep) hoặc đã già hơn, dễ chấn thương hơn, nỗ lực vẫn còn nhưng khả năng không còn cho phép (Messi, Xavi, Iniesta, Puyol, Valdes, Alves…). CLB xứ Catalan trở nên dễ bị tổn thương hơn, cũng là lúc Atletico nhận ra rằng cơ hội “vuốt râu hùm” của họ sáng sủa hơn.
HLV Simeone có thể đang cười ngạo nghễ vì đội bóng của ông ngang ngửa Barca về mọi chỉ số: cùng 50 điểm sau 16 trận thắng, 2 hòa, 1 thua; hiệu số cũng không thua kém bao nhiêu (Barca +41, Atletico +36). Về cá nhân, Atletico thậm chí có Diego Costa đứng thứ hai trong danh sách Vua phá lưới với 19 bàn (chỉ kém Ronaldo của Real 1 bàn), trong khi Messi mới có 8 bàn.
Những giá trị đang bị thử thách, sức ép đang ngày một lớn, liệu Barca và Messi có thể chứng tỏ mình là thứ “vàng mười” chứ không làng nhàng như Atletico của Simeone? Tưởng dễ, song không đơn giản chút nào, bởi niềm tin và khí thế của “kẻ phá bĩnh” Atletico đang ngày một lớn, nhất là sau trận hòa 0-0 trước Barca vừa qua.