“VẺ ĐẸP CỦA BÓNG ĐÁ”
Chỉ trong một thời gian ngắn, các CĐV Atletico nếm trải cùng lúc hai hương vị khác nhau của bóng đá: Thiên đường mơ mộng và địa ngục tàn nhẫn.
Họ hoàn toàn nhận thức được tầm quan trọng của trận làm khách Levante ở vòng 37 đêm Chủ nhật vừa qua, khi ra sân với đội hình gần như mạnh nhất. Sau 6 chiến thắng liên tiếp ở giải quốc nội, không có nghi ngờ gì về việc Rojiblancos sẽ có 3 điểm ở Ciutat de Valencia. Bàn thắng sớm của Torres (2’) càng củng cố thêm niềm tin đó. Vậy mà họ đã thất bại. Một thất bại tồi tệ phá hủy tham vọng làm nên kỳ tích ở La Liga.
Trong khoảnh khắc các CĐV Atletico chợt nhận ra hình bóng của mình ở Levante, những người đã đặt vé xuống Segunda mùa sau. Đó là, một đội bóng bị đánh giá yếu hơn vẫn có một cách để giành chiến thắng và khi đối phương đẩy cao về phía trước, hãy bình tĩnh hấp thụ áp lực rồi dùng tốc độ để phản công ngay khi có thể. Rojiblancos đã chết bằng chính thứ vũ khi của mình và Simeone không còn cách nào khác ngoài việc tán tụng chiến tích của Levante là “vẻ đẹp của bóng đá”.
Một số lập luận cho rằng, Atletico đã quá mệt mỏi sau chuyến hành quân tới sân Allianz Arena của Bayern cách đó ít ngày. Tuy nhiên, điều này không có cơ sở bởi họ đã chơi với mật độ 2 trận/tuần. Thiếu sót ở đây là Simeone bị cấm chỉ đạo. Trợ lý German Burgos có phong cách dữ dội tương tự nhưng vẫn không thể truyền lửa tới các học trò như El Cholo đã làm, đồng thời thiếu các phản ứng nhanh nhạy trước các diễn biến phức tạp.
Ngồi trong phòng cách ly, Simeone bất lực nhìn Atletico của ông bị Levante loại khỏi cuộc đua vô địch
ĐÂU RỒI “CON HỔ ĐÓI”?
Torres và các đồng đội đã đánh giá thấp Levante. Sau khi mở tỷ số, họ cho rằng đối thủ không còn gì để cố gắng để tự tin rằng chuỗi 450 phút sạch lưới tiếp tục được bảo toàn. Cho phép đối thủ có quá nhiều sự tự do (cầm bóng 61,4% trước khi ghi bàn gỡ hòa), Atletico đã phải trả giá. Việc tung ồ ạt Griezmann và Carrasco, rồi Partey trong nửa sau trận giúp Atletico tạo ra nhiều mối đe dọa hơn nhưng lại không hiệu quả. Họ chơi trong sự mạo hiểm, tuyệt vọng và một chút hoảng loạn.
Vào thời khắc khó khăn ấy, các cầu thủ cần một chỗ dựa tinh thần, một ai đó không ngừng đi lại ngoài đường biên và gào thét như một con hổ đói. Họ nhìn ra khu kỹ thuật. Nhưng Simeone không ở đó. Torres từng nói rằng, với sự hiện diện của HLV người Argentina và cách ông truyền đam mê đến các học trò, bất cứ ai cũng có thể chết vì ông.
Có một ví dụ cho thấy sự khác biệt: cùng một hành động Carrasco vào thay Augusto phút 46 nhưng lại cho ra hai kết quả khác nhau. Tại sân của Bayern giữa tuần trước, tốc độ và kỹ thuật của tiền vệ người Bỉ đã thay đổi cục diện giúp Atletico có bàn thắng. Còn ở sân của Levante đêm Chủ nhật vừa qua, anh ta chơi hết sức thất vọng và thường xuyên đưa ra quyết định sai. Carrasco thiếu cảm hứng, cũng giống như những đồng đội khác, bao gồm cả đội trưởng Gabi.
Thêm một lần để chứng minh, ở Atletico chỉ có một thủ lĩnh tinh thần duy nhất, là Simeone. Ông ta tạo ra “huyền thoại” và là người duy nhất có khả năng giữ cho nó tồn tại.
Một cái chết... rất quen Đây là thất bại thứ 6 của Atletico mùa này nhưng điều đáng nói là 4 trong số đó đi theo cùng một kịch bản: Dẫn trước và sụp đổ. Họ mở tỷ số trước Barcelona trong cả hai lượt trận, làm điều tương tự với Gijon và mới đây là Levante song chung cuộc đều thất bại với cùng tỷ số 1-2. Cộng thêm trận hòa 1-1 trước Deportivo, Rojiblancos đã ném đi 14 điểm mùa này từ vị thế người chiến thắng. |