85 phút làm đội bóng hạng hai
13 pha dứt điểm đã được các cầu thủ Juventus thay nhau tung ra trong hiệp 1. Đó chính là hiệp 1 mà Lão bà tung được nhiều pha dứt điểm nhất tại Champions League kể từ năm 2015 đến nay. Con số phản ánh rất rõ Man United đã bị dồn ép khủng khiếp đến nhường nào.
Sang hiệp 2, Juventus lại thực hiện thêm 10 cú dứt điểm nữa (1 trong số đó đã được Cristiano Ronaldo chuyển hóa thành bàn thắng) để khép lại trận đấu với 23 lần dứt điểm. Đây là trận đấu Juventus bắn phá khung thành đối phương nhiều nhất tại Champions League mùa này. Lại thêm một con số thống kê chứng minh sự lép vế của Man United.
Đây là một sự lép vế hoàn toàn, như thể giữa một đội bóng hàng đầu Champions League và đối thủ hạng hai. Nói Man United chủ động phòng ngự rình rập rõ ràng không phải. Phòng ngự kiểu gì mà để đối phương dứt điểm tới 23 lần, trong đó có tới 2 lần bóng tìm tới cột dọc và xà ngang. Chủ động kiểu gì mà M.U tắc bóng còn ít hơn Juventus (chỉ 8 lần, so với 18 của Lão bà). Quỷ đỏ đơn giản chỉ là căng mình chịu đựng các đòn đánh vỗ mặt của đối thủ và cầu mong may mắn giúp họ không thủng lưới.
Nhưng rốt cuộc họ còn may mắn hơn thế. Juan Mata ghi bàn gỡ ở phút 86 và chỉ 3 phút sau, Alex Sandro đá phản lưới nhà. Quỷ đỏ từ thế có thể thua 3-4 bàn trước Juventus lại bất ngờ chiến thắng.
Rất nhiều tờ báo Anh cho rằng đây là “chiến thắng khó hiểu” của Man United. Sự lép vế về cả thế trận lẫn đẳng cấp là rõ rệt. Man United thực tế đã chơi 85 phút tồi tệ, không xứng đáng với tên tuổi, chỉ cậy nhờ may mắn mới không thủng lưới, cho đến khi bất ngờ ghi được 2 bàn như từ trên trời rơi xuống.
Giá trị tinh thần lấn át chuyên môn
Dẫu sao Man United cũng đã thắng. Đó là chiến thắng cứu Quỷ đỏ thoát khỏi bi kịch có thể chia tay Champions League ngay từ vòng đấu bảng, đồng thời cũng là liều doping tinh thần trước thềm trận derby Manchester. Tuy nhiên, phấn khích thì cũng đã qua và đã tới lúc đặt đôi chân xuống mặt đất để nhìn thẳng vào thực tế: M.U thắng Juventus hoàn toàn nhờ vào may mắn. Đó không phải là cách M.U nên chơi bóng trong phần còn lại của mùa giải.
Ở thời đỉnh cao, các đội bóng của HLV Jose Mourinho một khi đã chủ động phòng ngự thì hiếm khi nào bị thủng lưới. Khi đó, chiến thuật của Mourinho rất rõ ràng, mạch lạc. Còn giờ đây, M.U đang chơi phần lớn các trận đấu quan trọng theo kiểu “nửa nạc nửa mỡ”: Phòng ngự sơ hở, tấn công thiếu bài. Nếu không nằm trong “dây đỏ”, Man United thậm chí đã có thể thua cả Bournemouth lẫn Juventus.
Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông và cũng chẳng đội bóng nào dựa dẫm quá lâu vào may mắn để tồn tại. Cuối tuần này, nếu Man United vẫn còn trình diễn bộ mặt bạc nhược như 85 phút sống dở chết dở trước Juventus, Man City hoàn toàn có thể sẽ dìm Quỷ đỏ vào một cơn mưa bàn thua.
Chiến thắng gợi nhớ ký ức 1999 Thắng lợi ngược dòng trước Juventus rạng sáng qua là lần đầu kể từ trận chung kết Champions League 1998/99, Man United chiến thắng trong thế ngược dòng tại sân chơi này nhờ các bàn thắng ghi trong 5 phút cuối trận. Lần gần nhất họ làm được điều này đã tạo ra chiếc cúp lịch sử năm 1999, nhờ 2 bàn thắng kinh điển của Teddy Sheringham và Ole Gunnar Solskjaer vào lưới Bayern trong 2 phút bù giờ cuối. |