Anh mắng Sir Alex lạnh lùng, sống vô tình. Anh mô tả Jose Mourinho là “sự ô nhục” và dọa đấm vỡ mặt Mou. Nói chung, báo chí đưa các chi tiết Roy Keane chửi cả thiên hạ khiến NHM có cảm giác, gã này hình như chẳng có cảm tình với ai, chẳng kiêng nể ai.
Vậy thì nhầm. Chính trong cuốn “The Second Half”, Roy Keane viết một con người, một đồng đội cũ, một huyền thoại bằng sự kính trọng đầy bất ngờ. Nhân vật may mắn ấy là Eric “King” Cantona.
Keane không nói những câu khách sáo, không tâng bốc thái quá, mà chỉ kể một câu chuyện về sự nghĩa hiệp của Cantona. “Đó là những năm đầu tiên tôi khoác áo Man United. Thời điểm đó, Man United có một hồ bơi dành cho các cầu thủ và mỗi người sẽ nhận được khoảng 800 bảng gọi là tiền công chúng tôi phục vụ cho đội bóng”, Keane viết.
“Có một lần, chúng tôi quyết định kêu gọi tất cả các cầu thủ bỏ số tiền đó vào một cái mũ. Chúng tôi sẽ tiến hành bốc thăm và người may mắn nhất sẽ nhận được toàn bộ tiền của anh em. Tất cả các cầu thủ đều vui vẻ đồng ý, ngoại trừ một số cầu thủ trẻ như Beckham, Gary và Phil Neville. Họ chọn không tham dự, nhưng Paul Scholes và Nicky Butt có vẻ ham hố vụ này. Họ bỏ 800 bảng vào đó”.
“Quá trình chọn lọc bắt đầu. Tôi may mắn là một trong ba người lọt vào vòng quay chung kết, nhưng người may mắn nhất là Eric Cantona. Anh ấy đã thắng toàn bộ số tiền khoảng 16.000 bảng”.
“Ngày hôm sau Cantona đến và bắt đầu nhận lời chúc mừng từ anh em. Nhưng rất bất ngờ, Cantona chia số tiền đó làm hai, rồi đưa một nửa cho Scholes và Butt. Anh ấy nói, những cầu thủ trẻ còn khá nhiều vấn đề cần trang trải và Cantona muốn giúp một phần. Scholes và Butt cầm về 8.000 bảng. Lúc đó tôi nghĩ: Wow, thật là một hành động nghĩa hiệp. Sẽ chẳng ai trong CLB này làm được điều đó. Và tôi bắt đầu ngưỡng mộ Cantona”.
Sau khi mùa bóng 1996/97 khép lại, Eric Cantona giải nghệ và tấm băng đội trưởng của Man United chuyển nhượng từ tay Cantona sang chính Roy Keane.