Nhiều người đã đặt kỳ vọng vào FLC Thanh Hóa. Cũng đúng thôi, họ toàn diện hơn đội chủ nhà Than Quảng Ninh. Đối thủ của họ cũng không còn đủ khát khao để làm cuộc lật đổ như đã làm một năm trước. Thậm chí, nhiều người còn trở thành ủng hộ viên của đội bóng xứ Thanh bởi mong muốn vào sự đổi mới trong cuộc đua đến ngôi vô địch. Họ muốn có một nhân vật mới. Họ muốn có một hình mẫu của sự thành công mới trong sân chơi chuyên nghiệp.
Nhưng hôm qua, FLC Thanh Hóa đã thua. Họ thua trong một trận đấu có quá nhiều để nói. Một trận thua mà nhiều người đã nhắm sự chỉ trích vào thủ môn Thành Thắng. Một trận thua mà có ý kiến đã trách móc trọng tài Võ Minh Trí. Thậm chí, thuyền trưởng Petrovic của đội bóng xứ Thanh còn không giữ được sự bình tĩnh trong phòng họp báo khi phát biểu về cuộc đua vô địch. Và sẽ không quá ngạc nhiên nếu phát biểu nóng nảy của ông này lọt vào tầm ngắm của BTC giải.
Nhưng, nói đi cũng phải nói lại, FLC Thanh Hóa nên tự trách mình. Họ đã có nhiều cơ hội nhưng lại không thể biến nó thành chiến thắng. Họ không chỉ lãng phí cơ hội mà còn mắc quá nhiều sai lầm trong hoàn cảnh phải chính xác và hiệu quả nhất. Và, cũng phải nhấn mạnh về nỗ lực của Than Quảng Ninh. Họ đã có một trận đấu xuất thần. Thậm chí, họ đã đá một trận hay nhất kể từ đầu giải. Chính đó là lý do giúp đội bóng đất Mỏ thắng một trận thuyết phục. Và, chiến thắng của Than Quảng Ninh còn là chiến thắng của lòng tự trọng, của trách nhiệm với cuộc chơi. Bạn không được phép trở thành người tầm thường dù không có nhiều tham vọng. Chính Than Quảng Ninh góp phần mang đến sự hấp dẫn cho V.League mùa này. Khi ấy, định mệnh khắc nghiệt đối với FLC Thanh Hóa lại là nét đẹp của sân chơi.