Hơi lạc lõng khi đây đó lại thấy xuất hiện kiểu nhận định chán ngấy trước trận chung kết Europa League: thêm một cơ hội để cổ động viên M.U “thể hiện tiếng nói” của họ với gia đình Glazer. Ai cũng biết, nhà Glazer (người Mỹ) mua lại M.U để kinh doanh.
Là doanh nhân, họ thấy có lợi thì làm. Nếu không thành công, dĩ nhiên chính họ sẽ chịu hậu quả. Thật ra, gia đình Glazer từ lâu đã bị cản trở thành công rồi. Đấy là thái độ thù nghịch của các cổ động viên. Nhà Glazer nên “thưa” những kẻ cản trở công việc làm ăn hợp pháp của mình? Hay kiện cổ động viên về tội phá bĩnh, bôi nhọ? Tóm lại, họ không làm gì, đơn giản vì... không có quyền làm gì.
Ở chiều hướng ngược lại, nhân danh cổ động viên để “quậy”, như vụ phá hoại trận M.U – Liverpool vừa qua, chỉ là việc làm đáng lên án chứ chẳng hay ho gì. Không chấp nhận nhà Glazer làm chủ M.U, vậy hãy cổ vũ đội khác (nếu không đủ sức mua lại đội bóng và tống khứ các doanh nhân đáng ghét kia).
Thôi thì, trận chung kết Europa League 2021 diễn ra tại Gdansk (Ba Lan). Cổ động viên, bất kể liên quan đội nào, có làm gì đến nỗi phá hỏng trận đấu hay không thì đấy là việc của giới hữu trách. Chỉ có bản thân trận đấu là điều hấp dẫn, đáng để chờ xem – chứ không phải các cổ động viên M.U và “tiếng nói” của họ.
Có chăng, nếu phải nhìn ra ngoài phạm vi chuyên môn của trận chung kết Europa League, là câu chuyện về sự xuất hiện của HLV huyền thoại Alex Ferguson. Ông đã đi cùng 26 cầu thủ M.U trên chuyến bay đến Gdansk. Sự hiện diện của Ferguson có ý nghĩa như thế nào với M.U, dĩ nhiên chẳng cần bàn nữa. Đặc biệt hơn, đây là M.U của Solskjaer. Thú vị.
Nhưng (lại nhưng), làm ơn đừng nhắc lại câu chuyện về trận chung kết Champions League 1999 nữa. Trong bóng đá, có những câu chuyện không cần, không thể, mà cũng không nên giải thích, một trong số đó là chuyện Solskjaer ghi bàn trong trận chung kết đầy cảm xúc năm xưa. Nếu đấy là chuyện có thể phân tích, có “cơ sở khoa học” như người ta vẫn nói, thì còn gì là thú vị, là lịch sử, đáng nhớ để nhớ mãi nữa. Tất cả chỉ là khoảnh khắc duy nhất mà thôi. Không có tiền lệ, cũng không bao giờ lặp lại. Trò chơi bóng đá mênh mông, vĩ đại, vô tận, với những điều như vậy.
“Solskjaer muốn tái tạo tinh thần 1999, khi Sir Alex Ferguson bay cùng M.U đến Gdansk”? Xin đừng! Chơi bóng mà không có tinh thần thì vứt rồi. Nhưng chẳng có tinh thần nào đem về được chức vô địch - nếu không có những thứ khác còn quan trọng hơn. Cái khẩu hiệu rỗng tuếch kia chỉ có nghĩa là Solskjaer muốn M.U... lại khổ sở, vất vả vì bị dẫn điểm thôi nhé. Alisson nói anh chẳng bao giờ ghi bàn nữa, cũng là vì thế đấy!