Bối Lạc thân hình khôi vỹ, mày rậm mắt sắc, mặt tựa hầu tôn (khỉ) lại có thêm đám râu rậm rì bao phủ, vô luận ai ngó thấy cũng lộ vẻ nửa tôn kính nửa khiếp sợ. Y một tay cầm cương ngựa, một tay nằm hờ đốc kiếm, rảo bước đi mau trên đường sơn lộ vẫn còn vương đầy sương mai, đang ánh lên như muôn vàn viên bạch ngọc.
Mặc dù Uy Nhĩ có Cơ Lệ Man (Coleman) là tổng chưởng nhưng thành thực mà nói, Bối Lạc chẳng khác gì vương thượng. Bất kể ai, dù thích dù không cũng tuyệt đối không dám trái lệnh, lúc nào cũng xúm xít xung quanh để y tiện bề sai phái.
Đoàn người cứ thế đi. Mặt trời chưa mọc, những ngọn gió vẫn còn đem theo làn khí lạnh lúc đêm khuya.
Giữa lúc ấy, đột nhiên giữa đường không biết ở đâu hiện ra mười một nam tử áo bã trầu, ai nấy đều mặt mày hung hãn cùng cực. Trong phút chốc, bọn chúng quăng mình lên không rồi nhẹ nhàng đáp xuống ngay trước mặt Bối Lạc, chân như đóng đinh xuống mặt đất, vững tựa Thái Sơn. Bọn anh hùng hào kiệt luyện công phu không phải nhiều, có thể đắc thành như bọn chúng, lại càng ít hơn. Nhìn kỹ, đây chẳng phải Bỉ Lợi Thời thì là ai?!
Lại nói về Bỉ Lợi Thời, bang phái này tuy chưa có thành tựu gì đáng nể nhưng mấy năm nay chiêu binh mãi mã, thu nhặt hiền tài vô số. Kể ra thì nhiều lắm, có người mắt tinh tay lẹ như Cố Tỏa (Courtois), linh mẫn như Bá Lũy Nê (De Bruyne), lại có kẻ dũng mãnh như Lô Khả Cụ (Lukaku) hay võ công tuyệt thế như Hàn Dã (Hazard), trước là đệ tử số một của Môn Nhĩ Tô (Mourinho), cao nhân rất có danh vọng trong giang hồ.
Khi mới đến Phú Lãng Sa, Bỉ Lợi Thời bị Ý Đại Lợi đánh cho tan tác, những tưởng sớm rút ra ngoài biên cảnh. Ai dè chúng càng lúc càng đạt đến chỗ đăng phong tạo cực, lô hỏa thuần thanh, hễ ai có mắt nhìn cũng đều biết bọn họ đủ sức đồ bá thiên hạ. Oai Mộc (Wilmots) có đám thủ hạ tả hữu này, không thành danh sao được.
Đất rung núi chuyển, cuồng phong gào thét, đó chính là những gì có thể hình dung về Lý thành trong một vài khắc sắp tới. Bao nhiêu anh hùng võ lâm, bang phái khắp thiên hạ đến đây kịch chiến nhằm tranh giành ngôi vị, sau vô vàn cuộc chiến nay chỉ còn lại một vài. Uy Nhĩ và Bỉ Lợi Thời là hai trong số đó. Đỉnh cao huy hoàng, chói lọi vinh quang đã mở ra trước mắt. Chỉ ba cuộc chiến nữa, dù có phải cố đến chết tất thảy cũng cam lòng.
Tòa cổ thành dưới ánh ban mai phảng phất run lên nhè nhẹ, một trận ác đấu sắp bắt đầu. Tức thì, Bối Lạc hú một tiếng dài, tung mình về phía trước. Bên kia, Bá Lũy Nê, Hàn Dã cũng phát ra luồng kiếm ảnh ghê người. Chỉ thấy ánh sáng rạng rỡ múa lượn trên chín tầng mây, tỏa ra chói ngời muôn trượng...
Ấy chính là:
Song hổ tranh nhau gây nghiệp lớn
Hai rồng đua sức há nên công
Chưa biết Uy Nhĩ, Bỉ Lợi Thời được thua thế nào, xin chờ hồi sau sẽ rõ!