Trong kiếm hiệp, giới giang hồ võ sĩ có một câu nói khá là… đê tiện: “Đối phó loại ma đầu kia, không cần nói đạo nghĩa giang hồ, tất cả mọi người lên hết đi!” Câu này bá đạo ở chỗ, được thốt ra từ một kẻ thuộc danh môn chính phái, khi một mình đơn đả độc đấu với người của tà phái mà thất bại, thế là kêu anh em lên đánh hội đồng, mà miệng vẫn nói đạo lý.
Trong bóng đá đôi khi cũng có những “phe chính nghĩa” và “phe phi nghĩa” như thế. Phe chính nghĩa là phe tấn công, và phe phi nghĩa là phe phòng thủ. Khi phe tấn công không thắng được phe phòng thủ, trăm người như một, khi kết thúc trận đấu luôn đổ tội cho phe phi nghĩa là chơi xấu.
Ronaldo sau trận hòa trước Iceland liền ấm ức: “Họ ghi được một bàn, tạo ra đúng hai cơ hội trong 90 phút, còn lại thì họ chỉ tìm cách chặn bóng, đặt xe bus trước cầu môn. Thật khó khi chỉ mình Bồ Đào Nha cố gắng chơi bóng, còn đối phương thì không”.
Trong khi đó, HLV Marc Wilmots của ĐT Bỉ cũng chĩa mũi dùi vào ĐT Italia: “Họ chỉ chăm chăm chơi phản công. Họ không chơi thứ bóng đá thật sự và khi đụng phải một đối thủ phòng ngự như thế, chúng tôi đương nhiên gặp khó khăn”.
Nguyên thủy của bóng đá vốn là một môn thể thao giải trí, người xem bóng đá yêu cái không khí cuồng nhiệt và những pha bóng mạnh mẽ, cùng những bàn thắng. Nhưng theo thời gian, sự tiến hóa của bóng đá sinh ra những bộ óc phòng thủ, và triết lý của họ là “để chiến thắng, trước tiên không thua cái đã”. Đỉnh cao của suy nghĩ này là người Italia với Catenaccio huyền thoại. Việc Marc Wilmots chê Italia thực dụng chẳng khác gì chê con chim bay trên trời làm người không bắt được.
Ronaldo là siêu sao số một tại EURO lần này, anh được UEFA cưng chiều tới mức dù không thể hiện được nhiều ở trận ra quân, vẫn được đưa vào đội hình tiêu biểu của UEFA. Đội tuyển Bỉ thì đang đứng thứ hai trên bảng xếp hạng tại FIFA, và đây còn là đội tuyển đắt giá nhất của vòng chung kết năm nay. Nhưng trong biển lớn EURO, họ đều “cóng” chân khi đá trận đầu.
Vấn đề chính là vì suy nghĩ “Ta là chính nghĩa” đó. Thực tế thì “phe phi nghĩa” không quan tâm Ronaldo hay Bỉ là ai, họ chỉ quan tâm thắng và bại. HLV Conte gọi Bỉ là “ứng cử viên cho chức vô địch”, chỉ là để tăng thêm suy nghĩ “chính nghĩa” trong lòng Bỉ. Ronaldo và Bỉ có thể đặc biệt với truyền thông, với người hâm mộ, nhưng chắc chắn chỉ là một cá nhân, một tập thể cần đánh bại của … phe phi nghĩa.
Bóng đá là trò chơi tập thể, chữ “tập thể” ở đây không đơn thuần là chuyện Ronaldo không thể một mình tỏa sáng mà không có sự hỗ trợ của 10 cầu thủ còn lại. Chữ tập thể ở đây còn bao hàm cả tính đồng đội, sự phối hợp và hiểu nhau trên sân cỏ.
Do vậy, với Cristiano Ronaldo, chỉ khi nào gột rửa được suy nghĩ mình cần làm gì đó, thì nhà vô địch Champions League vừa qua mới có thể thanh thoát đôi chân và ghi được những bàn thắng như anh đã làm cho Real Madrid. Tương tự là HLV Marc Wilmots sẽ phải nghĩ cách cho 11 chàng trai ngôi sao của ông kết dính thành khối thống nhất.
Nhưng có lẽ Ronaldo và Bỉ không biết, sau lượt đấu vừa qua, “phe phi nghĩa” đã dạy cho “phe chính nghĩa” bài học quan trọng đó rồi, điều đã giúp những kẻ bị đánh giá thấp chiến thắng, đấy là tính đồng đội.