Hiểu một cách đơn giản, Super League là giải đấu tập hợp của những đội bóng danh tiếng và giàu có nhất châu Âu chứ chưa hẳn đã là mạnh nhất. Hãy nhìn qua danh sách của những người sáng lập đến từ giải Ngoại hạng.
Arsenal (đứng thứ 3), Man City (4), M.U (5), Chelsea (8) và Liverpool (11) đều không thể đứng đầu trên BXH quốc nội. Tuy nhiên, các đội bóng này lại đang âm mưu lập một giải đấu của riêng mình. Trong khi đó, Tottenham và Leicester lại không được xem xét tới.
Những bất cập đã hiện rõ. Tham vọng của 5 đội bóng này vượt ra ngoài trí tưởng tượng của nhiều người. Trước đây, ý tưởng “Vòng đấu thứ 39” vừa đưa ra đã bị phản ứng gay gắt. Những người bảo vệ cho rằng điều này không phục vụ sự hấp dẫn của giải Ngoại hạng mà chỉ xuất phát từ lòng tham của các ông chủ.
Giờ đây, Super League không những phá bỏ các nguyên tắc cũ mà còn thiết lập các thông lệ mới. Khi nghe về ý tưởng này, Chủ tịch của West Ham, David Gold nhận xét: “Giải đấu này sẽ hủy diệt cái gọi là bóng đá mà chúng ta đang biết. Thật buồn khi 5 đội bóng này đều thuộc sở hữu của những người ngoại quốc và thậm chí họ còn chẳng quan tâm tương lai của CLB”.
Không còn M.U và Arsenal, giải Ngoại hạng sẽ chết
Đáng buồn thay, ý tưởng này có vẻ được nhiều đại gia khác tại châu Âu tán thành. Tuần trước, Chủ tịch của Barca, Josep Bartomeu hé lộ về cái gọi là “giấy thông hành”. Với thứ này, các đội bóng lớn được đảm bảo một suất tại Champions League bất chấp thứ hạng tại giải quốc nội.
Đương nhiên, ý tưởng này thể hiện rõ sự bất công và gặp vô vàn phản đối. Điều đáng sợ là có thể Bartomeu không những không dẹp suy nghĩ ấy đi mà còn thể hiện nó tại một giải đấu mà không có suất xuống hạng. Ở đó, các đội bóng thi đấu vòng tròn với nhau và sự hấp dẫn nhiều khả năng chỉ bằng danh tiếng, chứ không phải quyết tâm trên sân. Tháng trước, đại diện của Bundesliga, Christian Seifert phát biểu tại hội nghị của Hiệp hội các CLB châu Âu rằng “Super League có thể mang lại lợi ích” cho những đội bóng của ông.
M.U, Liverpool và Chelsea đứng trước nguy cơ không được dự Champions League mùa sau. Đó là lý do họ tìm mọi cách để vẫn được tham gia một giải đấu danh tiếng khác, bất chấp điều này có thể hủy hoại hệ thống các giải quốc nội ở mỗi quốc gia, vốn đã hình thành cả trăm năm qua. Khi không còn những ông lớn này, khán giả cũng chẳng buồn xem Leicester cạnh tranh vô địch với Tottenham tại giải Ngoại hạng. Điều này sẽ xảy ra tương tự với La Liga, Bundesliga, Serie A…
Tân Chủ tịch FIFA, Gianni Infantino là người ủng hộ ý tưởng nâng số thành viên dự World Cup lên thành 40 đội. Khi người đứng đầu cơ quan bóng đá quyền lực nhất thế giới đã thích đổi mới thì việc Super League ra đời nằm ngoài quyền phán quyết của UEFA. Nguy cơ kết cấu các giải đấu tại châu Âu tan vỡ đang hiển hiện trước mắt.
20 CLB có thể tham dự Super League - Anh: Arsenal, Man City, M.U, Chelsea, Liverpool - Tây Ban Nha: Barcelona, Real Madrid, Atletico - Italia: Juventus, Milan - Pháp: PSG, Monaco - Đức: Bayern, Dortmund, Schalke - Nga: Zenit St Petersburg - Hà Lan: Ajax - Ukraine: Shakhtar Donetsk - Thổ Nhĩ Kỳ: Galatasaray - Bồ Đào Nha: Benfica |