- PV: Hết trận anh nhận được bao nhiêu tin nhắn vậy?
- Traore: Tôi không đếm, nhưng phải tới hàng trăm. Tất cả đều từ những người thấy vui vì tôi đã chạm tới được giấc mơ của mình.
- Anh gọi cho ai đầu tiên?
- Gia đình, tất nhiên. Đầu tiên là mẹ tôi. Sau đó là anh trai của tôi. Tôi vẫn gọi cho họ sau mỗi trận đấu mà.
- Nhưng hôm nay phải khác chứ?
- Đúng đúng, hôm nay là một ngày đặc biệt. Bố mẹ tôi vui lắm. Cuối cùng thì họ cũng được thấy tôi ra mắt trong màu áo của Tây Ban Nha, được thấy tôi đại diện cho đất nước của mình. Họ biết đó là giấc mơ mà tôi đã theo đuổi từ bé.
- Từng có lúc người ta nói rằng anh có thể sẽ khoác áo đội tuyển Mali. Có bao giờ anh thấy do dự không?
- Không bao giờ, dù tất nhiên là không phải lúc nào mọi chuyện cũng thẳng tuột. Tôi sinh ra ở Tây Ban Nha, đã chơi cho nhiều đội trẻ của Tây Ban Nha, và quan trọng là tôi luôn cảm nhận được dòng máu Tây Ban Nha chảy rần rật trong người. Khi những người đại diện của Mali tìm đến, tôi đã nói với họ rằng giấc mơ của tôi là được bảo vệ màu cờ của Tây Ban Nha. Tạ ơn Chúa, cuối cùng tôi cũng làm được điều đó.
- Nói về cơ thể của anh đi. Tôi đã đọc được ở đâu đó rằng anh không hề tập tạ. Nghe hơi khó tin nhỉ...
- Tôi biết là rất khó tin, nhưng đó là sự thật. Tôi không tập tạ. Mà không chỉ có các CĐV nghi ngờ đâu, cả các cầu thủ cũng vậy. Ban đầu họ đều nói, “làm gì có chuyện cậu không tập tạ được”. Nhưng thực tế là vậy. Tôi có tập gym với HLV cá nhân, nhưng không phải tham gia bài tập chuyên biệt nào với tạ, vì tôi lên cơ rất nhanh.
- Ăn uống thì sao? Có thứ gì mà anh không bao giờ chạm tới không?
- Có chứ. Đó là thịt lợn. Ngoài ra tôi cũng ít ăn đồ ngọt, dù rất thích.
- Mỗi ngày anh ngủ bao nhiêu tiếng?
- Có người nói rằng nếu là vận động viên chuyên nghiệp thì nên ngủ ít nhất là 9 tiếng rưỡi mỗi ngày. Nhưng tôi không làm được như vậy. Mỗi ngày tôi chỉ ngủ khoảng 8 tiếng. Ngoài ra tôi không có các giấc ngủ ngắn.
- Lớn lên ở một khu ổ chuột có ý nghĩa như thế nào với anh? Có vẻ là mọi chuyện không được dễ dàng cho lắm...
- Thực tế là người ngoài nhìn vào không thể nào hiểu được những gì diễn ra bên trong khu tôi sống. Ai cũng nói này nói nọ, nhưng tôi yêu nơi ấy lắm. Đó là nơi đã tạo nên tôi như ngày hôm nay. Nơi đó dạy tôi cần phải định rõ được con đường đi của mình, bởi vì những cám dỗ là rất nhiều, lúc nào cũng rình rập.
- Anh đã bao giờ là nạn nhân của phân biệt chủng tộc chưa?
- Có chứ. Bố mẹ tôi cũng bị rồi. Cả ở đây lẫn ở Anh đều có. Nhưng tôi không bao giờ để cho những chuyện như thế trở thành rào cản ngăn tôi đạt được mục tiêu của mình. Tôi cũng nghĩ rằng phân biệt chủng tộc đôi khi chỉ là sự hiểu nhầm. Không có những người bạn da đen, không hiểu văn hóa của người da đen có thể khiến những người da trắng cảm thấy sợ hãi. Chưa kể họ còn bị tác động bởi nhiều yếu tố khác nữa. Nhưng nếu họ hiểu, họ sẽ suy nghĩ và hành xử rất khác.
- Vậy còn “vấn đề” khi là người Catalonia. Có phải các cầu thủ Catalonia khi lên tuyển hay bị soi lắm?
- Không hẳn. Tôi chưa bao giờ thấy có vấn đề gì cả. Anh thấy đấy, bây giờ tôi, một người gốc gác Mali được sinh ra ở Catalonia, đang ở đây và bảo vệ màu áo của ĐT Tây Ban Nha. Có ai thấy có vấn đề gì không?
- Cám ơn về cuộc trao đổi.
3 - Trước khi có màn ra mắt đội tuyển Tây Ban Nha vừa rồi, Traore từng có tới 2 lần ra mắt... hụt. Lần đầu là vào tháng 11/2019, lần thứ hai là vào tháng 8 vừa rồi. Ở lần đầu anh lỡ hội vì chấn thương. Còn lần sau là vì nghi dính Covid-19.
XEM THÊM
Kết quả Nhật Bản 0-0 Cameroon: Minamino im tiếng, Nhật bị cầm hòa đáng tiếc
Kết quả Anh 3-0 Xứ Wales: Calvert-Lewin nổ súng, Ings lập siêu phẩm giúp Anh chiến thắng