Bóng đá Việt Nam có rất nhiều trung vệ giỏi. Ngay cả khi có cầu thủ trụ cột nào phải nghỉ thi đấu dài hạn vì chấn thương hay giảm sút phong độ thì đội tuyển vẫn có những phương án thay thế xứng đáng. Sự cạnh tranh ở hàng tiền vệ còn lớn hơn khi trong tay ông Park Hang Seo đang có rất nhiều tiền vệ tài hoa hàng đầu khu vực. Thậm chí, có nhiều tiền vệ xuất sắc nhưng vẫn không có mặt ở đội tuyển do quá đông đảo. Đó là sự may mắn của HLV Park Hang Seo khi ông đến Việt Nam trong bối cảnh chúng ta sở hữu dàn cầu thủ xuất sắc đang bước vào độ chín của sự nghiệp. Hàng loạt trung tâm đào tạo trẻ đã trình làng Thế hệ cầu thủ vàng thực sự.
Bóng đá Việt Nam có những trung vệ giỏi, những tiền vệ xuất sắc là nhờ công tác đào tạo trẻ ngày càng được quan tâm. Nhưng, bên cạnh đó phải kể đến nguyên nhân là sự hội nhập ngày càng toàn diện với yếu tố ngoại. Các CLB cũng như cấp độ đội tuyển thường xuyên có sự tiếp xúc với các đối tác ngoại. Sự trui rèn thường trực đến từ việc các hậu vệ, tiền vệ phải đối đầu với những tiền vệ, tiền đạo ngoại chất lượng. Cũng vì điều này mà họ ngày càng tiến bộ, dạn dày kinh nghiệm. Tuy nhiên, các trung phong ở bóng đá Việt Nam lại có đặc điểm riêng. Thậm chí, họ chịu áp lực, thiệt thòi vì lựa chọn của bóng đá Việt Nam.
Nói rõ hơn chính là việc các CLB thường xuyên dành vị trí trung phong cho các chân sút ngoại. Có những đội bóng dùng đến cả hai tiền đạo ngoại. Thế nên, các tiền đạo nội hoặc phải chuyển vị trí thi đấu để được ra sân hoặc chấp nhận tìm cơ hội ở băng ghế dự bị.
Rất khó để thay đổi quan điểm dụng nhân của các CLB. Chấp nhận thực tế ấy, tìm những giải pháp tốt nhất cho con người hiện có là cách duy nhất mà các HLV phải thực hiện. Cũng hy vọng rằng, trong cái khó, các nhà cầm quân sẽ phát hiện ra những nhân tố mới.