Ngày 16/10/2004, một sự kiện đáng nhớ trong lịch sử Barca đã diễn ra. Ở phút 82 trận derby trên sân của Espanyol, HLV Frank Rijkaard rút Deco, người ghi bàn duy nhất của trận đấu, khỏi sân để thay bằng một cậu nhóc lùn xủn có mái tóc dài thượt và đeo số áo 30. Cậu nhóc ấy tên là Lionel Messi và dù chỉ chơi 8 phút cuối trận, đó chính là màn ra mắt của cầu thủ sau này giúp đội bóng Catalan đánh chiếm mọi đỉnh cao của bóng đá châu Âu.
Gần 13 năm đã trôi qua kể từ cột mốc ấy và đêm nay, cậu bé non nớt ngày nào chuẩn bị bước vào trận đấu chính thức thứ 700 trong sự nghiệp. Trong 699 trận đấu trước đó, gồm 582 trận cho Barca và 117 trận cho đội tuyển Argentina, Messi đã ghi được 563 bàn thắng (111 cú đúp, 36 hat-trick) và giành được tổng cộng 29 danh hiệu (tất cả đều với Barca). Nếu cùng đội bóng Catalan đánh bại Alaves trong trận chung kết Cúp Nhà Vua, anh sẽ có chiếc cúp thứ 30. Vì thế, có thể tin Leo sẽ càng có thêm động lực trong cuộc chạm trán ở Vicente Calderon.
Trải qua 13 năm, Messi đã có 699 trận trên mọi đấu trường
Nhưng gạt sang một bên chuyện danh hiệu và cột mốc 700 trận, Messi còn có một lý do quan trọng không kém để bùng nổ trước Alaves. Cầu thủ người Argentina cần ghi thêm điểm trong cuộc đua tới các danh hiệu Quả bóng vàng châu Âu và The Best của FIFA. Bởi hiện tại, anh đang tụt lại khá xa trong tương quan với đối thủ truyền kiếp Cristiano Ronaldo.
Tạp chí France Football, chủ sở hữu của giải Quả bóng vàng châu Âu, gần như đã coi Ronaldo là người chiến thắng khi đưa CR7 ra trang bìa kèm cái tít “Ai đánh bại được anh ấy?” mới đây. Việc FIFA thay đổi luật, khi chỉ tính thành tích của các ứng cử viên danh hiệu The Best theo mùa giải chứ không phải năm dương lịch từ năm 2017, cũng khiến Messi trở nên lép vế. Vì chỉ cần cùng Real Madrid đánh bại nốt Juventus thì với cú đúp danh hiệu La Liga và Champions League, đúng là không ai cản nổi Ronaldo.
Nếu điều đó xảy ra, chiếc Cúp Nhà Vua (nếu có) cộng với cú đúp danh hiệu cá nhân gồm Pichichi và Chiếc giầy vàng châu Âu của Messi sẽ trở thành vô nghĩa. Tuy nhiên, thực tế là người ta yêu Leo không phải vì các kỷ lục hay danh hiệu. Ngược lại, họ thích cái cách cầu thủ người Argentina luôn tìm kiếm niềm vui trên sân, trong mỗi pha bóng và truyền nó lại cho tất cả. Niềm cảm hứng ấy vẫn còn nguyên vẹn sau 13 năm cùng 699 trận đấu chính thức. Mà pha solo qua 5 cầu thủ Eibar trước khi ghi bàn ấn định chiến thắng 4-2 cho Barca ở vòng cuối La Liga chỉ là một trong rất nhiều ví dụ.