Các tifosi của thành Milan không thể nào quên câu nói của Allegri vào ngày cuối cùng của năm 2013: “Tôi hiểu đây sẽ là Giáng sinh cuối cùng của tôi tại Milan”. Noel lẽ ra là dịp để vui mừng hoan hỉ, nhưng lại đượm buồn đối với Allegri bởi Milan đồng nghĩa với những bất ổn và cả sự dối trá từ chính những người giữ quyền hành cao nhất.
Khi Allegri ra thông điệp Giáng sinh cuối cùng, ông chủ Silvio Berlusconi của Milan đã khẳng định: Allegri vẫn sẽ là HLV của Milan, chí ít là cho đến cuối mùa giải 2013/14. Vậy mà, chưa đầy nửa tuần sau: Allegri và toàn bộ ban huấn luyện của ông bị sa thải lập tức. Hiệp định quân tử là thứ mà Allegri cần nhưng đã bị phản bội một cách không thương tiếc tại Milan. Ông ra đi mà trong lòng không khỏi cay đắng cho thế sự đa đoan. Hơn ai hết, Allegri hiểu rõ ông chỉ là con cờ thí trong trò chơi quyền lực ở đội bóng áo sọc đỏ - đen thành Milan.
Allegri bị đổ vấy mọi trách nhiệm khi Milan khủng hoảng, dù thật sự cơn khủng hoảng đó không thể quy trách nhiệm chính cho ông. Rossoneri đã vô địch Serie A khi rất ít người tin điều đó xảy ra. Chính là nhờ có Allegri. Berlusconi tưởng sa thải Allegri xong mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn, nhưng ông đã lầm.
AC Milan từ chỗ chỉ thua Barca một cách khá thiếu may mắn ở tứ kết Champions League (nếu Niang không dứt điểm dội cột tại Nou Camp, thì mọi việc đã rất khác), thì nay tấm vé dự Champions League chỉ là ước mơ xa vời. Rossoneri không còn ở hàng ngũ những đội mạnh nhất Serie A, đó là chưa kể thái độ thi đấu bạc nhược (điển hình như trận thua Verona 1-2 vào cuối mùa) khó chấp nhận ở một đội bóng lớn.
Berlusconi và Milan đã phạm sai lầm lịch sử. Công hay tội, lịch sử sẽ phán xét rất công bằng. Allegri sang Juventus trong thế kẻ thất nghiệp bỗng tìm được việc làm, nhưng thực chất là như cá gặp nước. Ông đã biến đổi mạnh mẽ Juve, làm người ta nhanh chóng quên Antonio Conte. Có những lúc tưởng chừng Juve không thể sống thiếu “kiến trúc sư” Conte, nhưng thực chất cánh cửa này khép lại thì cánh cửa khác lại mở ra, rộng hơn và nhiều triển vọng hơn.
Với đội hình không quá mạnh ở mùa giải đầu tiên nắm Juve, mà Allegri vẫn vào đến chung kết Champions League bên cạnh việc thâu tóm toàn bộ các danh hiệu trong nước (chức VĐQG, Cúp QG, Siêu Cúp Italia). Mùa này, Juve lại vô địch Serie A khá dễ dàng, nhưng đó không phải điều đáng nói nhất.
Bây giờ, Bà đầm già thành Turin đang trên đường xây dựng một đế chế hùng mạnh ở châu Âu có thể tranh hùng với Barca, Real Madrid, Bayern Munich hay bất kỳ đội bóng nào khác. Đây là điều tưởng như không thể xảy ra trong bối cảnh bóng đá Italia và Serie A đang thụt lùi so với Premier League, La Liga hay cả Bundesliga về nhiều mặt.
Như thế, mọi chuyện đã rõ: lịch sử và hiện tại chứng minh vấn đề không phải Allegri kém, mà do ở AC Milan ông không có đủ điều kiện để tỏa sáng như tại Juve, hơn nữa không được đối xử một cách công bằng và sòng phẳng. Phe phải trả giá đắt nhất, tất nhiên không phải Allegri mà là AC Milan!