Bố mẹ của Alexander-Arnold không muốn con trai của mình dồn hết trứng vào một giỏ. Ngay từ sớm, Alexander-Arnold đã tỏ rõ là có năng khiếu bóng đá, với những phẩm chất kỹ thuật và thể chất vượt trội so với các bạn cùng trang lứa. Nhưng ông bà Mikey và Dianne biết rằng có hàng trăm thậm chí hàng nghìn cầu thủ còn giỏi hơn con trai của ông bà, nhưng cuối cùng vẫn không thể có được một sự nghiệp thành công, thậm chí còn không lên được chuyên nghiệp. Thế nên song song với việc học đá bóng, Alexander-Arnold còn được yêu cầu học hành nghiêm túc ở trường. Và nếu kết quả ở trường không tốt, anh sẽ bị cấm tập bóng đá.
Vài năm trước, Alexander-Arnold đã giành điểm cao trong kỳ thi tốt nghiệp. Anh cũng có kế hoạch học tiếp lên đại học, ở một chuyên ngành nào đó liên quan tới thể thao. Nhưng cuối cùng, cái mà gia đình Alexander-Arnold gọi là “kế hoạch B” này không còn cần thiết nữa. Sự nghiệp cầu thủ của Alexander-Arnold đã phát triển đúng hướng. Cuối cùng, cái ngày mà cả gia đình chờ đợi cũng tới. Ngày 25/10/2016, chỉ hai tuần sau sinh nhật thứ 18, Alexander-Arnold được cho ra mắt Liverpool, trong trận đấu thuộc vòng bốn Cúp Liên đoàn. Tới tháng 11, anh ký hợp đồng dài hạn với The Kop. Tới tháng 12, anh ra mắt Premier League. Và từ đó không bao giờ quay đầu nhìn lại nữa.
Thực ra, sự nghiệp của Alexander-Arnold không suôn sẻ như mấy câu ngắn gọn mà các bạn vừa đọc. Anh, như đã nói, sớm thể hiện những tố chất vượt trội về kỹ thuật và thể chất. Nhưng lại gặp vấn đề về tâm lý. Alexander-Arnold không biết phải làm gì cho đúng khi mọi chuyện diễn ra không theo ý muốn. Hoặc là anh sẽ nổi đóa để rồi phải nhận những thẻ vàng ngớ ngẩn hay phạm lỗi dẫn tới penalty. Hoặc là anh sẽ mất hứng và để cho năng lượng tụt xuống. Dù là theo kiểu nào, thì đó cũng không phải là cách phản ứng của một cầu thủ đang có mong muốn trở thành chuyên nghiệp và chơi bóng ở Premier League.
Để giúp Alexander-Arnold, các huấn luyện ở Học viện Liverpool nghĩ ra một phương pháp đặc biệt. Trong các trận đấu, họ cứ đứng sát đường biên không ngừng ném về phía Alexander-Arnold những nhận xét chẳng hay ho gì. Họ biết là Alexander-Arnold sẽ không thích. Nhưng đó là một cách để rèn luyện tinh thần. “Nếu chỉ vài câu nói của tôi mà cậu ta đã không thích, thì hãy tưởng tượng xem khi ở Anfield, trước 60.000 người, sẽ thế nào”, ông Alex Inglethorpe, giám đốc học viên lúc đó, giải thích. “Rồi sau màn hình tivi còn hàng triệu CĐV, những người sau trận sẽ “tâm sự” rất thật lòng trên mạng xã hội”. Ông Inglethorpe cũng biết, với tính hiếu thắng của mình, Alexander-Arnold sẽ phản ứng tích cực theo kiểu “để tôi cho các ông thấy”.
Phương pháp đặc biệt ấy đã phát huy tác dụng. Trong những tháng tiếp theo, Alexander-Arnold đã có những tiến bộ rõ rệt. Bản lĩnh được tôi rèn đã giúp anh đứng vững trong môi trường khắc nghiệt hơn nhiều ở Premier League. Nhiều đội bóng xem Alexander-Arnold là điểm yếu trong hệ thống phòng ngự của Liverpool và không ngừng tổ chức những pha lên bóng khoét vào “điểm yếu” ấy. Nhưng trong đa phần các trường hợp, họ sẽ không thành công. Cardiff là một ví dụ. Họ cử Nathaniel Mendez-Laing, cầu thủ chạy cánh có tốc độ cực tốt, để làm khó Alexander-Arnold. Nhưng cầu thủ người Anh vẫn đứng vững. Và sau đó có hai pha kiến tạo!
Tất nhiên, Alexander-Arnold còn lâu mới là một sản phẩm toàn diện. Nhưng cái hay của Alexander-Arnold là chỗ nào chưa tốt, thì anh sẽ cố làm cho tốt, thay vì che giấu nó. Thời gian vừa qua, Alexander-Arnold đã dành rất nhiều thời gian để cải thiện khả năng chuyền bóng bằng chân trái và tăng sự ổn định trong các tình huống đá phạt. Alexander-Arnold cũng cần cải thiện khả năng phòng ngự. HLV Juergen Klopp vẫn chưa thực sự tin tưởng anh, bằng chứng là ông đã để anh ở ngoài trong những trận đấu quan trọng với những đối thủ có các cầu thủ tấn công lắt léo ở cánh, như trận gặp M.U, hay hai trận sân khách với PSG và Barcelona.
Nhưng thật may là Alexander-Arnold vẫn chưa đánh mất sự hiếu thắng của thời còn là một cầu thủ trẻ. Cách phản ứng “tôi sẽ cho các ông thấy” vẫn còn đó. Sau trận đấu ở Nou Camp, ví dụ, anh kiến tạo 2 bàn trong trận gặp Newcastle, và 2 bàn khác trong trận lượt về với chính Barca.
Không thích la cà Khác với phần lớn các cầu thủ trẻ khác nói riêng và giới trẻ nói chung, Alexander-Arnold không thích “bay đêm”. Lễ trưởng thành ở trường Rainhill High là một trong những bữa tiệc đầu tiên mà Alexander-Arnold tham dự. Ngay cả bây giờ, nếu phải chơi hai trận trong một tuần, anh sẽ nhất quyết không đi chơi đêm, và gần như không động tới bia rượu. |