Ronaldo đã rất chóng quên những chiến thắng, những vinh quang "chẳng cần làm gì" của chính mình ở đội bóng cũ rồi. Cúp Bạc Champions League 2007/08 của Man United, và nhờ đó Ronaldo ẵm Quả Bóng Vàng 2008 đến từ việc Man United chẳng cần làm gì, chỉ cần John Terry của Chelsea trượt chân trước chấm penalty.
Bóng đá là một môn thể thao chịu khá nhiều sự ảnh hưởng của yếu tố may rủi. Ép sân cả trận, dẫn bàn trước, nhưng đùng một phát, chỉ cần một vài phút lơ đễnh, đối phương có bàn thắng, thế là mọi thứ đảo ngược và sụp đổ. Đó là những gì đã đến với Bayern Munich tại trận chung kết Champions League 1999 khiến toàn đội đổ sụp; đã đến với ĐT Việt Nam tại chung kết Tiger Cup 1998 khiến toàn bộ nền bóng đá bàng hoàng.
Man United đã chiến thắng mặc dù chẳng làm gì như theo lời Ronaldo
Như nhiều người am hiểu bóng đá đã nói, trong bóng đá muốn chiến thắng thì cần được "Cô thương". Bởi "Cô đã thương, Cô đến tận giường Cô cho". Cô ở đây chính là sự may mắn vậy. Khung thành cao rộng chỉ như thế, thủ môn bay nhảy chỉ như thế, nhưng chỉ nhờ những yếu tố ngẫu nhiên mà bóng bay vào lưới hoặc vút lên trên không.
Trong trận đấu rạng sáng nay, Man United lép vế hết về chỉ số so sánh tương quan. Cái họ hơn chỉ là số bàn thắng ghi được và họ thực hiện nó trong khoảng thời gian cạn kiệt, khi mà đa số khán giả đã nghĩ chiến thắng thuộc về Juventus rồi. Điều đó xứng đáng, bởi vì Ronaldo và đồng đội đã "làm rất nhiều" suốt 85 phút, nhưng chỉ đáng tiếc là hiệu quả chẳng bao nhiêu.
Thomas Vermaelen (ngoặc đỏ) còn chẳng làm gì mà cũng thu hoạch danh hiệu hơn lịch sử của Arsenal
Để thua trong một trận đấu như thế chẳng phải là cảm giác dễ chịu gì. Đến giờ, Ronaldo hẳn đã hiểu cảm giác của những cầu thủ Chelsea năm 2008 như đã nói ở trên, của những cầu thủ Atletico năm 2014 khi họ dẫn bàn Real 1-0 đến tận phút 92 và sập đổ bởi bàn gỡ hòa vào phút 93 của Ramos. Những thất bại của những kẻ "đã làm rất nhiều" cay đắng hơn rất nhiều so với thất bại đêm qua Juventus.
Nếu cần phản biện thêm về sự hằn học vô lý của Ronaldo, thì xin nêu gương của trung vệ Thomas Vermaelen người Bỉ. Trong 5 năm khoác áo Arsenal, trung vệ này chẳng đoạt được danh hiệu gì đáng kể, mặc dù đã làm rất nhiều. Thế nhưng, khi chuyển sang Barcelona, mặc dù toàn đóng góp trên giường bệnh hay ghế dự bị, nhưng anh đã bỏ túi 2 chức vô địch La Liga, 2 Cúp Nhà Vua TBN, 1 Champions League, 1 Siêu Cúp châu Âu, và 1 FIFA World Cup Club.
Thế nên, Ronaldo không nên hằn học nữa
Không một giọt mồ hôi cho từng đó danh hiệu, rõ ràng, Vermaelen chẳng cần làm gì cả, chỉ việc có mặt trong đội hình của một đoàn quân bách chiến bách thắng, thế là đủ. Câu chuyện của anh minh chứng rõ ràng cho chân lý: Đâu phải cần làm gì nhiều, chỉ cần có mặt ở đúng nơi.
Bóng đá là như vậy đấy Cristiano Ronaldo. Một môn thể thao tập thể, đòi hỏi sự cố gắng của mọi cá nhân, nhưng vẫn phải có một ngôi sao chiếu mệnh tốt. Còn nếu thiếu mất yếu tố thứ ba, thì thành công vẫn sẽ lảng tránh. Thế mới là sự hấp dẫn của bóng đá. Rất đời và rất con người!