Không chỉ có trường hợp của lão tướng Olivier Giroud, các kép phụ tại Stamford Bridge đều thay nhau lên tiếng. Trong 6 gương mặt ở hàng công là Hudson-Odoi, Werner, Ziyech, Pulisic, Abraham và Giroud, có tới 5 người đã ghi bàn ở 6 trận gần nhất còn Ziyech tuy chưa nổ súng nhưng cũng có 2 kiến tạo và vô số đường chuyền ấn tượng. Chọn 3 trong 6 cái tên này thực sự là phép toán tổ hợp khiến Lampard cần suy nghĩ vì lúc này, tất cả đều khỏe mạnh, có trạng thái tốt nhất và không chịu thỏa hiệp với cảnh dự bị.
Trường hợp của Timo Werner là ví dụ tiêu biểu cho vấn đề Lampard đang đối diện. Werner nhường vị trí trung phong cho Abraham hoặc Giroud để dạt biên do không phù hợp với cách chơi quay lưng trong sơ đồ 1 tiền đạo cắm nhưng kể cả khi được giải phóng khỏi nhiệm vụ đó, Werner vẫn liên tục bỏ lỡ các cơ hội mười mươi, thậm chí khi nhiệm vụ chỉ là đệm bóng vào gôn trống.
Trớ trêu thay, Werner là cầu thủ Chelsea có số phút thi đấu nhiều thứ hai mùa này sau Kante. Nhưng không có Werner, Chelsea sẽ mất đi tính cơ động bên cánh trái và ở khía cạnh đóng góp tập thể, Lampard phải dũng cảm lắm mới dám gạt Werner.