Cả 3 trận ở lượt đi vòng bảng Champions League mùa này, Man City đều có cơ hội rất tốt tạo ưu thế trước lượt về nhưng họ đều để lỡ đáng tiếc. Nhược điểm chung và rất dễ thấy: Man City không đủ khả năng bảo vệ vốn liếng sẵn có.
Gặp Bayern Munich trên sân Allianz Arena, Man City chơi tốt, tạo thế trận ngang ngửa và sẽ hài lòng nếu có một trận hòa, nhưng rốt cuộc ra về trắng tay vì bàn thua ở phút 90. Hai trận tiếp theo gặp các đối thủ dưới cơ là AS Roma và CSKA Moscow, Man City có lợi thế dẫn bàn nhưng chung cuộc lại bị gỡ hòa. Theo thống kê ở Champions League, khi một đội “cửa trên” đã dẫn trước thì khả năng mất điểm chỉ là 22%. Đáng tiếc nhưng nói đúng hơn là đáng trách Man City nhiều lần cầm vàng lại để vàng rơi.
Man City ở đấu trường quốc nội và quốc tế là hai bộ mặt khác hẳn. Ở các giải trong nước, họ đầy bản lĩnh, luôn có khả năng lội nguợc dòng ngoạn mục như trận chung kết Cúp Liên đoàn 2013/14 hoặc chiến thắng 3-2 trước QPR ở vòng cuối để giành chức vô địch Premier League 2011/12. Trái ngược hẳn là hình ảnh ở Champions League, khi Man City gây thất vọng trong nhiều mùa giải liên tiếp.
Không thiếu kinh nghiệm, cũng chẳng thiếu tài năng và khát vọng ở Champions League, nhưng vì sao Man xanh lại không đạt kết quả như ý? Thủ môn Joe Hart cho rằng Man City thiếu ổn định và tính tập trung cần thiết. Dễ thấy họ thiếu một HLV hàng đầu ở đẳng cấp Champions League, ví dụ Jurgen Klopp, Diego Simeone, Rafa Benitez, Pep Guardiola, Fabio Capello, Carlo Ancelotti hay Jose Mourinho.
Trong ngày Man City bị CSKA Moscow cầm hòa thì Chelsea của Mourinho thắng tưng bừng. Bảng đấu của The Blues nhẹ hơn bảng của Man xanh nhưng vấn đề không hẳn dừng lại ở đó. Với thực lực, Man City đủ sức vượt qua vòng bảng ở bất kỳ bảng đấu nào tại Champions League. Roberto Mancini và Pellegrini có thể dùng vinh quang ở Premier League để che khuất thất bại tại Champions League, nhưng giới hâm mộ Man xanh hoàn toàn có quyền đòi hỏi nhiều hơn thế.
Man City đã có đủ danh hiệu ở các giải trong nước. Phải thành công ở Champions League cần được xem là yêu cầu bắt buộc thay vì chỉ là chuyện cưỡi ngựa xem hoa, thắng thì tốt thua cũng chẳng sao. Một đội bóng dù vô địch Anh nhiều lần song liên tiếp bị loại sớm ở Champions League tất yếu không thể xem là đẳng cấp hàng đầu châu lục.
Muốn thay đổi hình ảnh và kết quả thi đấu ở Champions League, Man City cần thay đổi từ định hướng chiến lược trước mùa cho đến việc chọn nhà cầm quân. Khi Real Madrid chọn Carlo Ancelotti, rõ ràng chủ tịch Florentino Perez đặt nặng Champions League hơn La Liga. Ancelotti cũng xây dựng Real dựa trên chọn lựa ấy, kết quả Los Blancos trở thành nhà vô địch châu Âu lần đầu tiên sau 12 năm.
Những đội bóng giàu tiềm năng như Real hay Man City rõ ràng không cần tiến từng bước một. Vấn đề là chọn đúng công cụ phù hợp và phát huy tốt nhất thế mạnh sẵn có về chuyển nhượng và lực lượng. Suy cho cùng, số phận không phải do trời mà do chính con người quyết định.