3 năm trước, Navas vẫn còn là thủ môn của Levante, một đội bóng trung bình yếu của La Liga và vừa rớt hạng mùa này. 3 năm trước, Oblak mới trở lại Benfica khoác áo đội B, sau 1 mùa bắt cho Rio Ave theo hợp đồng cho mượn. Cả 2 đều không phải những tên tuổi nổi bật, thậm chí có thể coi là vô danh tại bóng đá châu Âu. Họ cũng không đến từ những quốc gia giàu truyền thống bóng đá. Nhưng 3 năm sau, tất cả đã thay đổi chóng mặt.
Navas bắt đầu ghi dấu ấn khi trở thành thủ môn đầu tiên được bầu là cầu thủ xuất sắc nhất tháng của La Liga hồi tháng 3/2014. Cũng ở mùa 2013/14, anh còn là thủ môn có số lần cứu thua nhiều nhất La Liga (150). Và đến mùa hè năm ấy, người gác đền của Levante chính thức bước ra ánh sáng khi bắt cực hay trong hành trình lọt vào tứ kết World Cup 2014 của đội tuyển Costa Rica.
Những màn trình diễn xuất sắc này giúp Navas được Real Madrid mua về chỉ 1 tháng sau World Cup, để làm... dự bị cho Iker Casillas. Một năm sau, Casillas ra đi và Real Madrid đã suýt các thêm Navas vào hợp đồng chiêu mộ David de Gea từ Man United. Tuy nhiên, thương vụ đổ bể vào phút chót, thủ thành 29 tuổi này ở lại Bernabeu và giờ, không Madridista nào còn nhớ về De Gea hay Casillas nữa.
Giống như người đồng nghiệp, Oblak cũng đã trải qua khá nhiều sóng gió để khẳng định tên tuổi. Năm 2014, Atletico đã phải chi ra tới 16 triệu euro, cái giá kỷ lục cho một thủ môn ở La Liga, để chiêu mộ Oblak từ Benfica. Vậy mà thủ thành người Slovenia đã để thủng lưới 3 bàn trong trận ra mắt gặp Olympiakos, và dành cả mùa đầu tiên để vật lộn với chấn thương lưng. Thế nhưng Oblak đã trở lại và ngay lập tức, đẩy Miguel Angel Moya lên ghế dự bị. Mùa 2015/16, anh giữ sạch lưới tới 34 trận ở mọi đấu trường, và san bằng kỷ lục về số bàn thua ít nhất của một thủ môn trong lịch sử La Liga (18).
Và giờ, người ta đang chờ đợi cuộc đối đầu giữa người người xỏ vừa đôi găng của những De Gea và Thibaut Courtois với kẻ đã khiến tất cả quên đi Casillas. Xét về tổng thể, Oblak nhỉnh hơn Navas: anh trẻ hơn, cao hơn, thi đấu nhiều hơn nhưng thủng lưới ít hơn, và cũng có nhiều pha cứu thua hơn ở mùa giải này. Nhưng nếu tính riêng tại Champions League, thủ thành của Real Madrid lại áp đảo.
Oblak “chỉ” giữ sạch lưới được 8 trong số 12 trận đấu tại đấu trường số 1 châu Âu cấp CLB mùa này. Trong khi đó, Navas không thủng lưới ở 9/10 trận tại Champions League mùa này, và từng có chuỗi 738 phút trắng lưới liên tiếp trong 7 trận đầu tiên, chuỗi thành tích tốt thứ 2 trong lịch sử giải đấu. Tuy nhiên, những con số chỉ có giá trị tham khảo. Người ta khó có thể nói rằng Oblak hay Navas xuất sắc hơn. Tất cả sẽ chỉ có câu trả lời sau trận đấu ở San Siro, nơi không chỉ là sân khấu của Cristiano Ronaldo, Gareth Bale, Karim Benzema, Antoine Griezmann hay Fernando Torres, mà còn là sàn diễn của những thủ thành bước ra từ bóng tối.
Milan, sân khấu của các thủ môn Đây là lần thứ 4 trong lịch sử, trận chung kết Cúp C1/Champions League được tổ chức tại Milan. Và đáng chú ý, 2/3 trận trước là show diễn của các thủ môn. Ở trận chung kết mùa 1964/65, thủ thành Giuliano Sarti trở thành người hùng khi đứng vững trước các ngôi sao Eusebio và Mario Coluna, giúp Inter vượt qua Benfica. Đến chung kết mùa 2000/01, đến lượt Oliver Kahn rực sáng khi đẩy 3 quả luân lưu của các cầu thủ Valencia, đưa Bayern lên ngôi. |