Lòng tham đó đã khiến họ bán những cầu thủ mạnh nhất, giá trị nhất của mình cho đối thủ. Jude Bellingham, ngôi sao sáng của Real trong mùa giải thành công năm ngoái, chính là cầu thủ mà Dortmund đã bán cho Real, cũng giống như bán Robert Lewandowski cho Bayern năm xưa, để rồi không thể vô địch hơn 10 năm qua.
Xét cho cùng, một đội bóng yếu kém về tiền bạc hơn đối thủ rất khó giữ quân. Nhưng dù thế nào, việc nghèo yếu hơn, cũng chính là nguyên nhân thúc đẩy lòng tham của con người, dẫn tới việc bán máu cho đối thủ, giúp đối thủ ngày càng thành công, càng kiếm tiền tốt hơn mình.
Cũng giống chuyện nước Tần và nước Thục thời Chiến quốc ngày xưa vậy, chỉ vì lòng tham mà một bên vong quốc, một bên cướp được nước khác. Số là, Huệ Vương nước Tần muốn đánh nước Thục, nhưng ngặt vì khe núi hiểm trở, khó đem quân đi lắm.
Huệ Vương bèn sai lấy đá tạc hình con trâu rồi đem đặt gần địa giới nước Thục, mỗi ngày lén lút bỏ vàng chỗ sau đuôi trâu và bảo người nói phao lên rằng: “Trâu vãi ra vàng”. Tiếng ấy đồn đến tai vua Thục. Vua Thục liền sai xẻ núi, lấp khe và cho năm lực sĩ vào rừng kéo con trâu về.
Thế là, Huệ Vương sẵn lối đi, liền đem quân tiến đánh, cướp được nước Thục. Vua Thục vừa mất nước, vừa hại cả mình để lại trò cười cho thiên hạ. Thế chẳng tại vì tham chút lợi nhỏ mà để mất cái lợi to ư?
Tạc hình trâu đá, bỏ vàng chỗ sau đuôi để bảo rằng trâu đá vãi ra vàng, cái mưu của Huệ Vương rất là sâu. Tin rằng trâu đá vãi ra vàng, thật cái trí của Thục Vương rất là khờ, lại sai người đánh đường để lấy trộm trâu đá, cái bụng của Thục Vương quả là tham.
Ðã khờ, đã tham mà lại gặp người sâu xa hiểm hóc bày mưu để đánh lừa, thì chẳng mất nước, chẳng hại mình sao được. Đúng là, “điểu tham thực nhi vong, nhân tham tài nhi tử”, nghĩa là: chim tham mồi thì chim chết, người tham tiền thì người chết, cái lẽ xưa nay bao giờ cũng thế.
Dortmund tham tiền bán Bellingham cho Real cũng khác gì Thục vương tham tiền mở đường cho quân giặc tiến vào nước mình. Cầm được chút tiền, lại mất cầu thủ xuất sắc, lại lộ mọi bí quyết chiến thuật cho đối thủ, bảo sao chẳng thua ở chung kết Champions League.
Bây giờ, tái ngộ ở Champions League chỉ sau vài tháng, chắc chắn nỗi đau tháng Sáu còn chưa nguôi ngoai, lại nhìn thấy thấy Bellingham trong màu áo trắng, hỏi Dortmund có vui được không? Dẫu sao, Dortmund cũng chỉ tự biết trách mình rằng không đủ giàu có để diệt được lòng tham.
Câu chuyện của Dortmund cũng là bi kịch chung của phần lớn thế giới bóng đá, khi chỉ có một vài CLB giàu có đủ sức tạo ra lòng tham của phần còn lại để họ bán máu của mình. Thế nên, ở những đấu trường kim tiền như Champions League, rất hiếm khi chúng ta chứng kiến một CLB nhà nghèo đăng quang.
Có chăng, đây chỉ là nơi để họ nhặt mẩu vụn bánh và để bán cầu thủ được giá mà thôi!