Trong đó, đáng chú ý nhất phải kể đến trường hợp tiền vệ Đỗ Hùng Dũng bất ngờ được chọn và người phải chia tay chính là thủ thành Đặng Văn Lâm. Thế nhưng, việc Hùng Dũng bước qua khe cửa hẹp lại không tạo sóng gió lớn bằng việc đội trưởng Văn Quyết, người bị chỉ trích nhiều về phong độ nhưng vẫn nhận được tín nhiệm của thầy Park.
Không phải bây giờ Văn Quyết mới hứng chịu búa rìu của một bộ phận dư luận. Từ việc anh sở hữu chiếc áo số 10 vốn đã trở thành quen thuộc nhiều năm qua thì nay được cho là không phù hợp. Chưa hết, việc đá trung phong rồi lùi lại phía sau đá vai kiến thiết hay nhận chiếc băng thủ quân của Văn Quyết cũng được đưa ra mổ xẻ rằng anh không phù hợp.
Có người bảo, sự hiện diện của một trong những ngôi sao xuất sắc nhất của bóng đá Việt Nam thời điểm hiện tại sẽ cản đường thăng tiến của một vài cầu thủ trẻ. Rồi, có người chất vấn ông Park Hang Seo là tại sao không trẻ hóa đội hình ở ASIAD, tức là những cầu thủ trên 23 tuổi phải nhường chỗ cho đàn em?
Một đội bóng luôn phải đối diện với áp lực từ hàng triệu HLV “không chuyên” hay những chuyên gia phân tích. Ai cũng muốn có quyền quyết định, hay đưa ra lời khuyên nhủ và buộc BHL phải hành động theo ý muốn của mình. Nhưng, một đội bóng phải có thành tích và HLV trưởng chính là người chịu trách nhiệm cao nhất và cuối cùng về sự thành bại, chứ không phải cộng đồng mạng.
Khi bạn là người cầm ấn tín, bạn có quyền lựa chọn ê kíp mà mình cho là phù hợp. Ông Park Hang Seo phải chịu trách nhiệm trước VFF về sự lựa chọn của mình và tin rằng, chẳng nhà cầm quân chuyên nghiệp nào lại đưa ra quyết định mà tự bản thân thấy sẽ ảnh hưởng đến thành tích của đội bóng.
Bóng đá và cuộc sống luôn tồn tại sự yêu ghét, thậm chí là sự chủ quan trong nhận định. Nhưng, bóng đá có luật chơi và triết lý riêng của nó. Bạn có quyền đưa ra quan điểm, nhưng lại phải tôn trọng sự khác biệt từ quyết định của người khác.
Và nói cho cùng, ai là người chịu trách nhiệm thì người đó có quyền lựa chọn!