Nhắc đến Inter là người ta nhớ đến thời huy hoàng của cựu chủ tịch Massimo Moratti, giai đoạn mà nhà tài phiệt này đã chi tiền không tiếc tay cho đội bóng. Sự duy mỹ của Moratti đã giúp Inter chiêu mộ nhiều ngôi sao tài hoa thuận chân trái, như Christian Vieri, Alvaro Recoba, Thiago Motta, đến giai đoạn sau này có Esteban Cambiasso, Marco Materazzi...
Nhưng bây giờ, Inter rơi vào tình trạng “tuyệt chủng” cầu thủ thuận chân trái. Romelu Lukaku và Matteo Politano là 2 kèo trái hiếm hoi trên hàng công, nhưng chỉ Lukaku thường xuyên đá chính, và anh là mẫu cầu thủ giàu sức mạnh chứ không thể nói là tài hoa. Hàng thủ có Kwadwo Asamoah, Alessandro Bastoni và Cristiano Biraghi là thuận chân trái và thường đá chính, nhưng họ cũng chỉ ở đẳng cấp bình thường.
Ở Serie A mùa này, nếu không tính các quả phạt đền, Inter mới ghi được 2 bàn từ chân trái, đều của Lukaku. Đó là cú cứa lòng siêu phẩm vào lưới Brescia, và pha đệm cận thành gỡ hòa 2-2 trước Parma. Số bàn thắng từ chân trái thế này là vào loại thấp, vì ngay như mùa trước, Inter vẫn có 14 bàn từ chân trái, xếp thứ 3 toàn giải. Thống kê của họ chỉ kém Napoli (27 bàn) và Milan (15), đội sở hữu tiền vệ cánh Suso thuận chân trái.
Cuộc thanh trừng của Conte Hè này đã đẩy đi Ivan Perisic và Dalbert, hai cầu thủ thuận chân trái của Inter, mà người đầu tiên là một trụ cột trong nửa thập kỉ qua. Giả thuyết đặt ra là vì chuộng lối chơi giàu thể lực, nên các đội bóng của Conte ít có nhu cầu thu nạp cầu thủ kèo trái dạng nghệ sĩ. Tại Chelsea, Olivier Giroud thuận chân trái, nhưng điểm mạnh của anh là... đánh đầu. Kèo trái tại Chelsea thời Conte toàn nằm ở hàng thủ, như Marcos Alonso, Emerson, hoặc tiền vệ trụ Nemanja Matic. Tại ĐT Italia và Juventus, chuyện tương tự xảy ra với Giorgio Chiellini, Thiago Motta hoặc Fabio Grosso.
Có những cái dớp thất bại với các cầu thủ kèo trái Inter trong vòng 5 năm qua. Mùa giải chứng kiến nhiều kèo trái đá tấn công nhất của đội bóng này là 2014/15, với bộ ba Lukas Podolski, Daniel Osvaldo và Xherdan Shaqiri, nhưng cả ba đều không thành công. Hai mùa sau đó gắn với các thất bại thảm hại, với các kèo trái Geoffrey Kondogbia và Gabriel, bộ đôi ngốn tổng phí chuyển nhượng 45 triệu euro nhưng gần như không có đóng góp gì đáng kể.
Trong quãng thời gian này, cũng có những kèo trái để lại chút ấn tượng. Đó là Rafinha Alcantara, tiền vệ khéo léo mà Inter mượn của Barcelona ở mùa 2017/18. Trước đó nữa, Ricky Alvarez từng được kỳ vọng là một “Recoba mới”, nhưng sau đó lang bạt đến Sunderland và “tài năng trẻ” ngày nào giờ đã 31 tuổi, đang chơi bóng ở Mexico.
Kể từ sau thời của Cambiasso, Motta, Materazzi, Inter gặp những cái dớp với kèo trái, và càng ngày, cái duyên với những cầu thủ tài hoa thuận chân trái càng ít. Đây chỉ là một khía cạnh nhỏ cho sự đi xuống của đội bóng này trong những năm qua, một khoảng thời gian mà các Interista chưa khi nào thôi nhớ về những Recoba hay Vieri của họ.
Cảm xúc từ những kèo trái xuất chúng luôn đặc biệt, nhưng đây là giai đoạn Inter phải đạt mục tiêu chiến thắng trước đã. Khi ổn định, họ có thể lại tìm kiếm một “Recoba mới”, để tiếp tục mộng mơ.