Mấy ngày qua, khi đến sân Thống Nhất, gặp những đồng nghiệp từng mười mấy năm cùng đồng hành vì sự nghiệp chắp cánh tài năng bóng đá trẻ, chúng tôi đều nhận được những cái bắt tay thật chặt, những lời chia sẻ chân thành. Những kỷ niệm ùa về như cơn mưa mùa hạ. Những khoảnh khắc bùng cháy tại An Giang, Đà Nẵng, Nha Trang, Huế và TP.HCM trong hơn một chục nắm gắn bó với sân chơi trẻ luôn lấp lánh trong tâm trí chúng tôi. Rồi, những cầu thủ trẻ ngày nào nay đã thành ngôi sao sân cỏ, thành tài sản của bóng đá quốc gia, khiến chúng tôi không khỏi tự hào.
Với bóng đá, nếu bạn muốn có quả ngọt ở tương lai thì ngay lúc này phải dày công trồng và chăm sóc. Mười mấy năm qua, chúng tôi có thể tự hào là mình đã hoàn thành sứ mệnh mà nền bóng đá giao phó.
Tôi cũng muốn nói đến giấc mơ, đến tương lai của những cầu thủ 17 tuổi hôm nay sẽ bước vào trận chung kết lớn đầu tiên trong cuộc đời cầu thủ. Các em sẽ thi đấu vì sắc áo mình khoác lên người, vì những người cả chục năm qua dạy dỗ, vì các CĐV luôn dõi theo mỗi bước đi của mình.
Nhưng, tôi tin, các em còn có thêm một động lực để tỏa sáng, để bùng cháy cho vinh quang tuổi 17. Khoảng cách từ giải U17 đến sân chơi chuyên nghiệp rất gần. Thậm chí, những cầu thủ như Phạm Mạnh Hùng, Ngô Hoàng Thịnh, Quế Ngọc Hải đã “bay” thẳng từ trận chung kết U17 QG lên sân chơi V-League. Hãy nhớ một điều, thời gian không chờ đợi chúng ta! Tương lai của mỗi cầu thủ phụ thuộc vào những khúc cua lịch sử. Qua được khúc cua đó là con đường lớn mở ra nhiều cơ hội thành công.
Chiều nay, sân Thống Nhất, ai sẽ giành lấy cho mình vinh quang?