Hàng ngàn người Việt Nam đang làm việc và học tập tại Hàn Quốc hẳn chẳng bao giờ nghĩ mình lại được rưng rưng hát quốc ca ở nơi đất khách quê người. Càng đáng nói hơn khi họ được hát quốc ca ở World Cup, một sự kiện mà không phải trong cuộc đời này ai cũng có diễm phúc hòa mình vào sự kiện đó. Và hôm qua, ở Việt Nam, trên các cộng đồng mạng tràn ngập màu đỏ của quốc kỳ, của niềm tự hào về bản “Tiến Quân Ca” hùng tráng.
Chúng ta đến World Cup với tư cách tân binh, một đội bóng có quá nhiều thua thiệt về thể hình, thể lực, truyền thống và bản lĩnh trận mạc. Chúng ta cũng phải đối diện với nụ cười nụ từ đối thủ khi nhắc đến sự vô danh của U20 Việt Nam trên đấu trường quốc tế. Chúng ta biết những gì mình có và cả hạn chế vốn chẳng thể thay đổi một sớm một chiều.
Nhưng thây kệ, chúng ta vẫn hát quốc ca với sự rưng rưng cảm xúc và các cầu thủ đã bước vào trận với tinh thần của những người lính bước vào nơi tuyến đầu rực lửa. Hôm qua, những ai vốn hoài nghi năng lực U20 Việt Nam, thậm chí chưa dành cho họ sự ái mộ thì chắc sẽ phải nghĩ lại. Không nghĩ, không yêu sao được khi những cầu thủ trẻ mà lâu nay chúng ta nói là vô danh đã chơi thứ bóng đá quả cảm, rực lửa khát vọng và vô cùng bài bản.
Hôm qua, cái mà chúng ta thiếu là một chút may mắn. Chúng ta cũng không có được sự viên mãn về cảm xúc nhưng rõ ràng, 1 điểm có được cũng giúp U20 Việt Nam đi vào lịch sử. Lịch sử dành cho những cầu thủ đã kiến tạo lịch sử nhưng lại không hài lòng về những gì mình có. Không có được sự trọn vẹn về cảm xúc, nhưng U20 Việt Nam chắc có sự trọn vẹn về tình yêu, từ thời điểm này!
VIDEO: Lý do khiến U20 Việt Nam chơi bốc lửa trước U20 New Zealand |
---|
ĐANG TẢI VIDEO... Vui lòng chờ trong giây lát. |