7 năm trước, Huế vẫn có đội bóng tham dự V-League nhưng hiện đội bóng nơi đây đang ở sân chơi hạng Nhất. Cứ mỗi mùa giải là người hâm mộ Huế lại khôn nguôi hy vọng về việc đội nhà sẽ có ngày trở lại hạng đấu cao nhất. Tâm sự với tôi, CĐV lão thành của bóng đá Huế, bác Nguyễn Văn Quang thẳng thắn nói: “Còn yêu là còn hy vọng!”. Và cũng bởi niềm hy vọng ấy, nên chiều qua, bác Quang và rất nhiều khán giả Cố đô đã cùng nhau đến sân để xem “giò cẳng” lẫn mong muốn “tiếp sức” cho những cầu thủ trẻ đầy tiềm năng của bóng đá Huế.
Trên khán đài, cựu trung vệ Tuấn Vũ của đội Huế trước đây cũng chia sẻ: “Người Huế không bao giờ thôi yêu bóng đá, ngay cả tôi dù nghỉ thi đấu đã 2 năm, nhưng mỗi khi đội nhà chơi trên sân Tự Do là tôi đều có mặt cổ vũ”. Tiếc là những cầu thủ trẻ của Huế đã chưa thể tìm được niềm vui chiến thắng ở trận khai mạc.
Trong khi đó, hôm qua nhiều người đã cảm thấy bồi hồi khi nhìn đội bóng trẻ Bình Định tranh tài. Bóng đá Bình Định vì nghèo nên đã vắng bóng ở sân chơi đỉnh cao đầy tiếc nuối, nhưng đất Võ vẫn còn đó sự nỗ lực trong việc đào tạo trẻ. Chính vì thế, những người yêu bóng đá Bình Định vẫn thầm nuôi hy vọng về một ngày đội bóng của họ quay lại sân chơi chuyên nghiệp, dù chưa biết phải đợi đến bao giờ?!
Lúc rời sân Tự Do trở về khách sạn, tôi cứ nhớ gương mặt bác Quang lúc nói câu “còn yêu là còn hy vọng” và hình ảnh bác bắt tay động viên các cầu thủ trẻ của U17 Thừa Thiên Huế sau trận thua đầu tiên. Ừ, khi yêu thì luôn hy vọng, và ngày mai sẽ bắt đầu bằng những nỗ lực không ngừng của hôm nay!