Thực tế thì Tấn Trường đã trở thành một ngôi sao sáng từ 10 năm trước. Anh là lựa chọn số 1 khi Dương Hồng Sơn không còn ở đỉnh cao.Và Tấn Trường đã có những bản hợp đồng “bom tấn”, tiền nhiều như lá, thậm chí, ngay cả những ngôi sao sáng thời điểm hiện tại cũng chẳng thể hơn Tấn Trường về mặt tiền bạc. Nhưng, câu chuyện của ngày hôm qua đã là quá khứ, có thể rơi vào quên lãng dù hiện tại, Tấn Trường vẫn đang thi đấu, vẫn là thủ thành số 1 B.BD và vẫn có thể khiến các ngôi sao Hà Nội FC rơi vào cảnh bất lực như trận bán kết Cúp QG nếu thực sự chuyên tâm.
Điều gì khiến Tấn Trường rơi nhanh đến vậy dù anh chưa ở bên kia sườn dốc sự nghiệp? Có quá nhiều điều để nói, nhưng quan trọng nhất, trong ai dám nói khi mà trước đến nay, chúng ta chấp nhận sai lầm rất thường xuyên của Tấn Trường như là điều bình thường trong bóng đá.
Từ SEA Games đến AFF Suzuki Cup, những tai nạn ấy đều khiến chúng ta vỡ nát con tim nhưng vẫn đủ sự bao dung để dành cho Tấn Trường sự tin tưởng. Nhưng có điều, sau mỗi sai lầm, sau mỗi tai nạn, cánh cửa cơ hội dành cho thủ thành tài năng này cứ hẹp dần.
Hôm qua, một CĐV Đồng Tháp đăng trạng thái về Tấn Trường như thế này: “Về nhà thôi anh ơi”. Có thể đó là lựa chọn đúng nhất lúc này. Nơi ấy cho Tấn Trường sự an bằng, lòng tin và cả cơ hội còn ở Bình Dương, một bát nước nóng đã được hắt đi.
Từ câu chuyện của Tấn Trường tôi lại nhớ đến từ khóa “hot” nhất mấy ngày qua, đó là “chuyển nhượng”. Đó là thông tin, Đoàn Văn Hậu được một đội bóng Đức để ý. Có thể ai đó coi đây là một thương vụ nơi hậu trường, có dụng ý truyền thông, nhưng ở một góc độ khác, giới cầu thủ hiện tại quái hơn, được chăm sóc và bảo vệ kỹ hơn. Hay nói đúng hơn, họ biết giá trị của mình hơn. Và khi đã biết thì họ sẽ hiểu phải làm thế nào để giữ mãi cơ hội nghề nghiệp đang có trong tay.