Nhiều người thấy tiếc khi U20 Việt nam không thể vượt qua được vòng bảng. Thậm chí, có những ý kiến phân tích lẽ ra phải thế này, lẽ ra phải thế khác để có được kết quả tốt hơn. Giữa quần hùng, ai cũng có cái lý của mình. Nhưng với người viết, những hình ảnh về U20 Việt Nam, đặc biệt là trong trận đấu với Honduras có sức lan tỏa và công phá mạnh mẽ. Nó khiến chúng ta dù có khó tính đến đâu và tham vọng thế nào thì cũng phải có được sự toại nguyện về xúc cảm.
Hãy nhìn hinh ảnh Thanh Bình dù đã bị đau nhưng vẫn ra hiệu xin được đá tiếp. Rồi, cầu thủ ấy tiếp tục dính đòn lần thứ hai phải rời sân đã bật khóc như một đứa trẻ. Hẳn Thanh Bình đang rất tiếc, rất muốn lao vào sân để cùng đồng đội trong thời khắc khó khăn nhất.
Rồi, một Hoàng Nam nói không ra tiếng trong cuộc phỏng vấn với phóng viên truyền hình sau trận đấu. Anh đã hết sạch pin. Hay nói cách khác, đối phương vốn mạnh hơn, to hơn đã quần cho Hoàng Nam và các đồng đội bở hơi tai. Nhưng hãy nhớ, trong suốt 90 phút thi đấu, người ta không hề thấy một U20 Việt Nam yếu đuối và chấp nhận thua cuộc.
NHM hài lòng về U20 Việt Nam
Hơn ai hết, chúng ta biết World Cup là một sân chơi quá lớn. Ngay cả người hàng xóm hùng mạnh Thái Lan cũng chưa một lần được đặt chân đến sân chơi này. Và khi đã may mắn có được cơ duyên, điều mà tất cả NHM mong muốn là U20 Việt Nam sẽ chơi một thứ bóng đá tự tin, quyết chiến và sau đó, sự thắng thua không quá quan trọng. Thì đây, người ta luôn thấy một U20 Việt Nam rực lửa quyết tâm và đặc biệt, họ không chơi thứ bóng đá thụ động, tiêu cực và nhược tiểu.
Không thể đòi hỏi gì hơn ở U20 Việt Nam. Và lúc này, hãy dành cho họ lời cảm ơn về sự bùng cháy những ngày đã qua. Cũng xin được chúc thầy trò ông Hoàng Anh Tuấn có được sự may mắn trong chặng đường tới đây để có thể gánh vác sứ mệnh mà nền bóng đá giao phó.