NHỮNG GƯƠNG MẶT MỚI TOANH “HẬU CÔNG PHƯỢNG”
Con đường đi đến VCK U20 World Cup 2017 chẳng trải đầy hoa hồng với U19 Việt Nam dưới thời HLV Hoàng Anh Tuấn. Những gì mà thế hệ đàn anh Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường đạt được vô hình trung trở thành áp lực với lứa kế cận của Đức Chinh, Trọng Hóa, Trọng Đại, Tiến Dụng hay Tiến Dũng…
Tiếp quản chiếc ghế huấn luyện viên trưởng U19 Việt Nam thay ông Guillaume Graechen hồi tháng 3 năm 2015, HLV Hoàng Anh Tuấn chỉ có đúng 3 tháng để tuyển chọn những gương mặt mới toanh thay thế cho một thế hệ vốn đã chiếm được quá nhiều tình cảm của người hâm mộ.
Vòng chung kết U17 Quốc gia - Báo Bóng đá Cúp Thái Sơn Nam 2015 là tiền đề để nhà cầm quân sinh tại Khánh Hòa chọn mặt gửi vàng vào những tài năng trẻ. Nòng cốt PVF - đội vô địch giải đấu với Trọng Hóa, Lâm Thuận, Minh Dĩ, Văn Hòa, Việt Anh, Thanh Tuấn… được triệu tập lên U19 Việt Nam. Song song với đó là những cầu thủ nổi bật nhất của Viettel, Bình Dương, Long An, Thanh Hóa…
Với một tập thể không lạ mặt nhau khi đã đối đầu ở các giải trẻ cấp U15, U17 nhưng lần đầu được ăn tập bên nhau xuyên suốt hơn 2 tháng, HLV Hoàng Anh Tuấn cùng các cộng sự như trợ lý Nguyễn Quốc Bình, Võ Văn Hạnh,… đã phải trăn trở tìm tòi, thử nghiệm rồi xây dựng đủ loại hình chiến thuật nhằm tìm ra sơ đồ tối ưu nhất.
SỐ ÁO MẶC ĐỊNH SAU LƯNG NGƯỜI VÔ DANH
U19 Việt Nam không có những chuyến du đấu nước ngoài. Khoảng thời gian tập trung đầu tiên, các cầu thủ trẻ làm bạn với cái nắng hè bỏng rát ở Hà Nội với những đối thủ như Viettel, Hà Nội T&T… Phải đến sát VCK U19 Đông Nam Á, thầy trò HLV Hoàng Anh Tuấn mới có trận cọ xát với U19 Lào. Một trận ở Hà Nội và một trận, 2 đội bóng di chuyển xuống Hà Nam.
Quá trình tập huấn gần 2 tháng khép lại. U19 Việt Nam thế hệ hậu Công Phượng trình làng ở giải U19 Đông Nam Á. Nhưng ấn tượng đặc biệt đầu tiên khiến người hâm mộ ngỡ ngàng chính là những số áo đấu in sau lưng bởi các cầu thủ khi đó được sắp xếp theo thứ tự chữ cái A, B, C thay vì đóng đinh theo cách quen thuộc dựa trên từng vị trí sở trường của các cầu thủ.
Những cậu nhóc của U19 Việt Nam băng băng tiến vào chung kết với chuỗi trận bất bại mà không để thủng lưới bàn nào. Thế nhưng đúng trong lúc niềm hy vọng dâng trào, U19 Việt Nam dưới thời HLV Hoàng Anh Tuấn lại phải nhận cú sốc quá lớn. Họ thua U19 Thái Lan tới 0-6 trong trận chung kết. Nước mắt đã rơi trên khuôn mặt còn búng ra sữa của các tuyển thủ trẻ…
GAI HOA HỒNG TRẢI ĐẦY TRÊN CON ĐƯỜNG TỚI WORLD CUP
Trước khi tạo nên địa chấn ở Bahrain, U19 Việt Nam trải qua biết bao cay đắng, nghi ngờ. U21 Việt Nam với nòng cốt là cầu thủ U19 Việt Nam một lần nữa lại thua trước Thái Lan tại Malaysia ở giải giao hữu. Và bất chấp sau đó thầy trò HLV Hoàng Anh Tuấn trả hận người Thái nhờ sự tỏa sáng của “tân binh” Trần Thành để vô địch KBZ Bank Cup trên đất Myanmar thì việc thi đấu không như mong đợi tại VCK U19 Đông Nam Á 2016 mà Việt Nam đóng vai trò chủ nhà đã khiến các cầu thủ liên tục rơi vào cảnh lầm lũi rời sân Hàng Đẫy trong bóng tối.
Thất bại 2-5 trước U19 Australia (đội sau đó đánh bại Thái Lan 5-1 để lên ngôi vô địch) trở thành giọt nước tràn ly với nhiều người hâm mộ. U19 Việt Nam rơi vào cảnh bị so sánh, chê bai. Khi ấy chẳng ai tin U19 Việt Nam có thể làm được điều gì ở VCK U19 châu Á.
Nhưng những thất bại, hoài nghi ấy lại tạo nên một U19 Việt Nam sần sùi và gai góc. Để rồi bước vào giải đấu trên đất Bahrain, những chiến binh mang trên mình màu áo đỏ đã thi đấu kiên cường mà có lẽ chính họ cũng chẳng thể nhận ra. Đánh bại á quân CHDCND Triều Tiên, hòa trong thế 10 người trước UAE rồi cầm chân thành công U19 Iraq, U19 Việt Nam lần đầu tiên trong lịch sử vượt qua vòng đấu bảng.
Câu chuyện cổ tích tiếp tục nối dài thêm một chương lịch sử nữa với thầy trò HLV Hoàng Anh Tuấn. Những nghiên cứu kỹ càng từ nhà cầm quân sinh năm 1968 cùng các cộng sự và hơn hết là những đôi chân đang hừng hực khí thế đã giúp U19 Việt Nam quật ngã chủ nhà Bahrain ở tứ kết. Thầy trò HLV Hoàng Anh Tuấn vỡ òa trong niềm sung sướng tột độ. Họ đã trở thành những người hùng của dân tộc khi hiện thực hóa giấc mơ World Cup. Điều mà cách đó hơn một năm, bản thân những con người vô danh ấy có lẽ cũng chẳng thể hình dung ra nổi.