Sân chơi quốc nội chính là tấm gương trung thành phản ánh trình độ, tiềm năng của cả một nền bóng đá. Một nền bóng đá chỉ có sức sống khi giải VĐQG thực sự hấp dẫn. V.League cũng là nơi thu hút được nguồn của cải, trí tuệ và sức lực lớn nhất từ xã hội. Các đội bóng, doanh nghiệp và tỉnh thành luôn dành những gì tốt nhất cho sân chơi cao nhất của đấu trường quốc nội, V.League.
Chất lượng cao luôn là ước vọng của mọi nền bóng đá. NHM Việt Nam hướng ra những đấu trường lớn với niềm đam mê và ước vọng, đến một ngày, V.League sẽ nâng tầm. Cũng vì điều này mà người ta nói rằng, V.League dù còn nhiều hạn chế, nhưng nó vẫn có chỗ đặc biệt trong lòng NHM. Người ta vẫn đau đáu dõi theo sự phát triển của sân chơi quốc nội. Và ngay cả ở thời điểm bóng đá xảy ra nhiều sự cố nhất thì sự quan tâm với V.League, các giải đấu khác của NHM vẫn không dừng lại.
Sau những phút thăng hoa cùng U23 Việt Nam, NHM lại trở lại với vòng quay của V.League. Ở đó có tham vọng của từng đội bóng, có sự cạnh tranh không ngừng nghỉ của các đại gia, hay khát vọng vượt lên trên khó khăn của những đội bóng đang gặp khó. Và, quãng thời gian tạm gián đoạn vừa qua không hẳn là dịp để nghỉ ngơi. Họ chú tâm vào chỉnh sửa đội hình, lối chơi với mong muốn tìm lại thăng bằng khi V.League trở lại.
Các đội bóng muốn xuất phát thật nhanh sau kỳ nghỉ Tết. Bởi, ở một cuộc chơi khắc nghiệt, chậm chân dù ở quãng ngắn cũng đủ khiến các đội bóng phải trả giá đắt. Và, dư luận cũng hy vọng, bản thân các nhà tổ chức, lực lượng giám sát, trọng tài cũng phải trở lại với vòng quay cũ thật nhanh, thật hiệu quả. Nói cho cùng, để có một giải đấu thành công thì sự nỗ lực từ các đội bóng thôi là chưa đủ. Nó phải là sự cố gắng tổng hòa từ cấp điều hành đến những người trong cuộc.