Điểm chung của các “cò” là đều không có giấy chứng nhận hành nghề của FIFA. Đa phần các nhà môi giới đang hoạt động ở V-League có nghề nghiệp chính trong một lĩnh vực khác như ngân hàng, du lịch, kinh doanh…
Nhưng quan trọng hơn cả là thời điểm này, số lượng ngoại binh đã bị khống chế khi giảm xuống chỉ còn 2 người cho một đội nên nghề này không còn hái ra tiền và dễ thở như trước (có thời điểm mỗi đội V-League hay hạng Nhất được dùng từ 3 đến 5 ngoại binh).
Chính việc hạn chế ngoại binh cùng sự đòi hỏi của các HLV ngày càng cao khiến “cò” đôi khi lâm vào cảnh “tiền mất tật mang”. Thậm chí có “cò” còn không giới thiệu được cầu thủ nào do nguồn cung không đáp ứng được chuyên môn của các đội, dù họ từng tốn công sức và tiền bạc rất nhiều.
Có một nhà môi giới thừa nhận, việc giới thiệu ngoại binh bây giờ không còn dễ như trước bởi các đội rất chú ý đến chất lượng chứ không dám mạo hiểm, không còn cảnh “gửi gắm” nhờ quan hệ tốt với các đội bóng như trước. Vì thế, nghề “cò” cầu thủ ở Việt Nam đã ngày càng đi xuống.