Nhìn vào danh sách hiện tại của ĐT Việt Nam, dễ nhận thấy ông Miura đã không triệu tập những cầu thủ có xu hướng chơi thiên về thể lực như ở trận gặp Thái Lan kiểu như Quốc Trung hay Minh Châu của Hải Phòng. Dù vậy, thật khó để nói, nhà cầm quân người Nhật Bản đã thay đổi cấu trúc, tư duy lối chơi hay cách vận hành chiến thuật vì trong quan điểm chọn con người của ông Miura thì to, cao và khỏe luôn được ưu tiên. Đặc biệt là khi ĐT Việt Nam phải đối đầu với các đối thủ được đánh giá là “cửa trên”. Khác biệt ở đây có lẽ là ông Miura muốn lần này, ngoài những “đấu sĩ” giàu thể lực thì ĐT Việt Nam sẽ có thêm những “nhân tố bí ẩn”.
Nhiều năm qua, các đội bóng Tây Á không còn là đối thủ quá tầm với các đội bóng Việt Nam. Đơn cử như tại Asiad 17, U23 Việt Nam đã từng đánh bại U23 Iran với tỷ số 4-1. Và trước đó nữa, ĐT Việt Nam đã từng hạ rất nhiều đại diện của khu vực này. Tựu trung lại, những thành công có được là nhờ cách tiếp cận trận đấu hợp lý từ việc xây cao hàng phòng ngự, nhẫn nại và chờ thời cơ để phản đòn.
Ông Miura là HLV có sở trường xây dựng đấu pháp dành cho những trận đấu gặp các “ông lớn”. Trong số này, thể lực là điều mà nhà cầm quân người Nhật Bản quan tâm nhất, nhằm phục vụ cho lối chơi pressing. Cái lý của ông Miura khi chọn việc nhồi thể lực ở giai đoạn này chính là việc các cầu thủ tập trung sau khi V-League đã kết thúc khá lâu.
Rõ ràng, ĐT Việt Nam đang có những sự tính toán để đạt điểm rơi cho 2 cuộc đối đầu rất quan trọng gặp Iraq và Thái Lan. Và ngoài thể hình thì thể lực là yếu tố được đề cao. Nhưng cũng không thể bỏ qua những “nhân tố bí ẩn” sẽ quyết định cả bàn cờ. Đấy có thể là Văn Thắng, một cầu thủ chưa từng được ông Miura triệu tập. Và đấy cũng có thể là Đình Tùng, cầu thủ đang rất “son” khi đứng trước khung thành đối phương. Vấn đề còn lại là họ được trao cơ hội như thế nào mà thôi!