Ngay khi nhậm chức tại Thanh Hoá, ngay cả đến một người tự tin và hoang ngôn như HLV Lê Thuỵ Hải cũng phải khẳng định, rất khó để thành công. Khó là bởi, lực lượng của FLC Thanh Hoá cũng chẳng phải là mạnh vô đối mà chỉ có chức vô địch mới được coi là thành công. Trong trường hợp khác, tất cả đều là thất bại. Sau thất bại đầu tiên của mùa giải trước QNK.QN, một cầu thủ FLC Thanh Hoá đã nói rằng: “Cơ hội thành công của bố Hải như cú sút một ly, chỉ còn một đường duy nhất để vào khung thành nên cần sự chính xác tuyệt đối”.
FLC Thanh Hoá đầu tư nhiều, phát triển quá nóng, HLV Lê Thuỵ Hải cũng gấp gáp chuẩn bị nhân sự đến mức ngay cả ông cũng cho rằng “lực lượng của Thanh Hoá không mạnh, xét về chiều sâu. Đá giai đoạn 1 thì thăng hoa đấy nhưng chạy đường dài là chấn thương, là sa sút, là thất bại”. Đối thủ mạnh nhiều, đội nào cũng muốn đánh bại FLC Thanh Hoá, trong khi những chấn thương xảy ra liên miên. Trong đó, trung vệ Van Bakel nghỉ dài hạn, Ngô Hoàng Thịnh vắng mặt trong giai đoạn quan trọng nhất, chưa kể đến những cầu thủ trẻ tài năng như Hữu Dũng, Xuân Hưng cũng gia nhập danh sách thương binh…
Sự ra đi của HLV Lê Thuỵ Hải là hậu quả của sự bất ổn được tạo ra từ tính cách và cách tính sai lầm của ông. Nhà cầm quân họ Lê đã phạm sai lầm nghiêm trọng, cả về tổ chức lẫn chuyên môn khi chia chia tay Cao Sỹ Cường - chất kết dính của đội bóng xứ Thanh trước khi ông tới. Bỏ Ivan Firer khi kết thúc giai đoạn 1 đánh dấu sự đi xuống của FLC Thanh Hoá. Niềm tin dành cho HLV Lê Thuỵ Hải càng ngày càng bị bào mòn theo từng trận đấu, theo những vấn đề nội tại nẩy sinh và xa dần nhóm có cơ hội vô địch. Lãnh đạo đội bóng cần một sự thay đổi và mối lương duyên dừng lại như một hệ quả tất yếu được báo trước mà chính ông Lê Thuỵ Hải cũng chuẩn bị tinh thần từ đầu.