Tôi từng hỏi HLV Nguyễn Hữu Thắng thế này: “Khi chấp nhận ngồi vào ghế nóng, anh nói với vợ điều gì”? HLV người Nghệ An trả lời: “Vợ luôn tin vào lựa chọn của tôi. Có thể cô ấy không thích, nhưng luôn ủng hộ. Và khi dấn thân vào cuộc chơi, tôi chỉ nói với vợ một điều duy nhất là “đừng bao giờ đọc báo, xem tivi nói về chồng”.
Tôi hiểu điều HLV Nguyễn Hữu Thắng muốn nói. Bóng đá mang đến thứ ánh sáng lấp lánh. Người ta bị mê hoặc bởi thứ ánh sáng đặc biệt đó. Người ta tự biến mình thành kẻ lãng mạn nhất thế gian chỉ sau một bàn thắng. Nhưng, địa ngục và nỗi thất vọng tột cùng sẽ đến cũng chỉ vì một bàn thua.
Và cũng chỉ ở bóng đá không có khái niệm về sự ổn định hay cân bằng trong mọi trạng huống. Điều duy nhất đúng là bạn sẽ làm Vua nếu có được chiến thắng. Nhưng, bóng đá không phải là những thương vụ kinh doanh mà nếu khéo tính, bạn sẽ biết mình lãi được bao nhiêu tiền. Bóng đá là địa vực mà bạn có thể chạm một tay vào Cúp nhưng vẫn có thể trở thành kẻ thất bại chỉ trong một chớp mắt.
Thế nên, cái ghế mà HLV ngồi luôn nóng. Bạn sẽ trở thành người hùng nếu quyết định mạo hiểm mang đến kết quả tốt. Còn khi đội nhà thua trận, bạn sẽ trở thành kẻ kém cỏi, khởi nguồn cho sự thất bại. Nhưng, cuộc chơi là vậy, nếu dễ thì ai cũng có thể làm HLV, trở thành quý ông được cả thiên hạ trọng vọng.
Và, đối diện với thất bại, vượt qua được nỗi đau để kiếm tìm vinh quang khác cũng thể hiện bản lĩnh của các nhà cầm quân. Hy vọng rằng, sau cú ngã vừa qua, HLV Nguyễn Hữu Thắng bên cạnh việc tìm lại sự cân bằng sẽ biết được đâu là con đường đi đến vinh quang.