Cách đây 3 năm, khi tác nghiệp tại thủ đô Nay Pyi Taw ở kỳ SEA Games 27, khu liên hợp Wunna Theikdi, trong đó có sân vận động chính cùng tên, luôn là “điểm hẹn” hàng ngày của chúng tôi. Vì thế, nơi đây luôn để lại những dấu ấn rất đặc biệt, dẫu ở kỳ đại hội năm ấy, sân vận động này chỉ dành tổ chức lễ khai mạc, bế mạc và thi đấu môn điền kinh.
Chiều nay, sân Wunna Theikdi diễn ra trận đấu cuối cùng của bảng B giữa Việt Nam – Campuchia. Thật sự nhiều người đã cảm thấy hơi... buồn cười, thậm chí có chút diễu cợt, khi bảo nước chủ nhà Myanmar đã quá hào phóng khi nhường 2 đội khách về thủ đô của họ thi đấu ở sân vận động hoành tráng nhất nước, trong lúc đội tuyển Myanmar phải “bấm bụng” đá trận cuối ở cố đô.
Dù không đông, nhưng CĐV Việt Nam vẫn để lại dấu ấn rất riêng - Ảnh: Minh Tuấn
Cũng chính vì phải đi tranh tài ở thủ đô nổi tiếng vắng bóng người và cách xa 350 cây số so với Yangon, nên số lượng CĐV Việt Nam có mặt trên khán đài cổ vũ đội nhà không đông, đến giờ thi đấu chỉ được khoảng hơn 200 người. Dẫu như thế họ vẫn khiến cả sân vận động náo nhiệt tưng bừng, dù bên kia khán giả Campuchia cũng chẳng kém về số lượng.
Cờ giong, trống thúc và những lời hò reo đã tiếp thêm rất nhiều sức mạnh cho các học trò của HLV Hữu Thắng, dù ngay phút thứ 6, đội tuyển Việt Nam chỉ còn đá với 10 người trên sân khi Đình Luật phải nhận thẻ đỏ trực tiếp. Thực tế, các khán giả Việt Nam và những phóng viên có mặt trực tiếp tác nghiệp ở trận đấu đều không tránh khỏi cảm giác thắp thỏm, bởi chưa bao giờ tuyển Việt Nam đá với Campuchia lại khiến mọi người âu lo như thế.
“Đội tuyển Campuchia ngày càng tiến bộ và bóng đá Đông Nam Á đang ngày càng sít lại gần nhau về trình độ”. HLV Nguyễn Hữu Thắng của tuyển Việt Nam đã từng nhận định như thế ngay trước thềm giải đấu. Thế nhưng, việc một đội bóng phải trải qua vòng đấu loại mới có thể góp mặt ở AFF Suzuki Cup 20016 như Campuchia, lại khiến cho các đối thủ của bảng B phải “lên bờ xuống ruộng” là điều bất ngờ khó ai nghĩ tới.
Chiếc thẻ đỏ của Đình Luật. Ảnh: Minh Tuấn
Nói đâu xa, trận đấu với Việt Nam, các chân sút Campuchia không ít lần khiến thủ môn Nguyên Mạnh cùng các đồng đội phải chống đỡ vất vả, và chiếc thẻ đỏ của Đình Luật cũng xuất phát từ việc ngăn cản một tình huống tấn công nhanh. Vậy nên, dấu ấn của HLV người Hàn Quốc Lee Taehoon phủ lên đội bóng xứ Chùa tháp này lớn đến nỗi giới chuyên môn phải ngỡ ngàng.
Hôm nay, nhiều người đã mong được nhìn thấy sự kết hợp của 2 thế hệ chân sút Việt Nam giữa Công Vinh và Công Phượng, nhất là khi Phượng lần đầu được tung ra sân ở đội hình xuất phát tại AFF Cup 2016. Nhiều khán giả yêu mến Phượng đã mong nhân cơ hội này anh sẽ lấy lại hình ảnh của mình. Tiếc thay, việc mất người sớm khiến HLV Hữu Thắng phải điều chỉnh nhân sự, và Phượng đã bị rời sân sớm trong sự nuối tiếc của rất nhiều người.
Công Vinh vẫn là điểm nhấn đặc biệt ấn tượng của tuyển Việt Nam - Ảnh: Minh Tuấn
Nếu Công Phượng vẫn đang ở “chế độ chờ”, thì Công Vinh tiếp tục chứng tỏ anh vẫn là chân sút hàng đầu của Việt Nam, và luôn biết chớp thời cơ để giải toả sức ép cho đội nhà. Sau trận đấu, khi tất cả thành viên của tuyển Việt Nam đến sát khán đài để tri ân những CĐV đã luôn đồng hành cùng đội nhà suốt vòng đấu bảng trên đất Myanmar.
Lúc ấy, từ khán đài đã có rất nhiều tiếng hô vang: “Cám ơn Công Vinh!”, “Công Vinh là số 1”. Lúc ấy chàng thủ quân của tuyển Việt Nam đã đấm tay vào ngực trái của mình, nơi lá cờ tổ quốc rực cỏ, miêng cười rất tươi mà mắt cứ như ngấn lệ…
Chiều nay, sân Wunna Theikdi có những xúc cảm rất trái ngược!