Cụ bà Nguyễn Thị Màu là một cổ động viên rất đặc biệt trong hội CĐV Long An. Từ khi còn rất nhỏ, cụ đã phải lòng với trái bóng. Và đến nay, khi đã có 12 người con (5 trai và 7 gái), ngoài ra cũng đã có cháu nội, cháu ngoại, cụ Màu vẫn rong ruổi suốt các tỉnh miền Đông, miền Tây để được hòa vào dòng người, trực tiếp theo dõi các cầu thủ chơi bóng trên sân cỏ.
“Tôi mê bóng đá lắm nhưng ngày trước phải lo chon con cái. Hơn nữa muốn xem đá bóng cũng phải cuốc bộ hàng chục cây số từ quê ra tỉnh. Mà hồi ấy làm gì có nhiều xe cộ như bây giờ nên muốn đi xem cũng khó lắm”, cụ Màu bồi hồi nghĩ về quá khứ, về tình yêu bóng đá nhưng không có điều kiện một thời.
Từ ngày có cháu ngoại là cầu thủ Trần Bảo Anh, hiện chơi bóng ở lớp năng khiếu Long An, cụ mới có dịp được tận mắt chứng kiến một trận cầu bóng đá. Và cũng từ ấy mà cụ thêm phần yêu mến hơn nữa đội bóng quê hương, nơi mà cụ đã dành trọn cả cuộc đời mình (cụ ngụ tại Ấp 2, xã Nhị Thành, huyện Thủ Thừa, tỉnh Long An).
Dù đã 84 tuổi nhưng cụ Màu vẫn rong ruổi suốt các tỉnh miền Đông để cổ vũ cho Long An
Nhờ sự hỗ trợ về phương tiện di chuyển, đưa đón các thành viên của Hội cổ động viên Long An, cụ Màu có thể rong ruổi khắp các tỉnh miền Đông Nam Bộ như Đồng Nai, Bình Dương hay các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long như Đồng Tháp, Cần Thơ, An Giang hay Kiên Giang…, được sống, được xem và được nghe các trận cầu của V.League trên sân cỏ.
Dù đã ở tuổi 84 nhưng cụ vẫn khỏe mạnh, tai vẫn tinh, mắt vẫn sáng. Nhiều lúc khi ngồi trên khán đài, cụ vừa xem vừa bình luận sôi nổi: “Có một mình mà thằng tiền đạo số 9 đá còn không vô nữa, thằng tiền đạo ngoại trận này dở quá, thằng thủ môn hay quá…”
Mùa giải năm ngoái, khi ĐT.LA (tên của Long An trước kia) hành quân tới sân Gò Đậu của B.Bình Dương, một cơn mưa lớn bỗng nhiên trút ào ạt xuống sân và khán đài. Cụ Màu vẫn điềm nhiên mặc áo mưa mỏng ten, ngồi trên khán đài và tự nhiên trả lời phỏng vấn. Hết trận đấu, ai cũng lo cụ đổ bệnh. Nhưng cụ vẫn mạnh khỏe, vẫn bình luận sôi nổi về trận cầu bóng đá vừa kết thúc.
Cụ Nguyễn Thị Màu và gia đình
V.League nghỉ giữa hai giai đoạn. Có thời điểm giải đấu tạm nghỉ để đội tuyển quốc gia lên tập trung. Cụ sốt ruột hỏi lên hỏi xuống: “Đá lại chưa? Bao giờ đá? Sao nghỉ lâu quá vậy con? Bà mong quá. Cứ gần tới ngày đội Long An đá, bà lại háo hức không ngủ được”.
Niềm đam mê bóng đá của cụ Màu truyền vào trái tim của các con, các cháu của cụ. Để rồi bây giờ ai cũng là cổ động viên của Long An. Một đại gia đình đam mê bóng đá. Với cụ Màu, niềm vui tuổi già lúc này là được ăn trầu và vui vầy với con cháu. Ngoài ra, đó là những trận bóng đá của Long An.
Tôi nhớ nhất chuyến đi Đồng Tháp theo đội ĐT.LA thi đấu trên sân Cao Lãnh , đến thăm khu lưu niệm, cụ Màu thắp hương mộ cụ Nguyễn sinh Sắc (thân sinh Chủ Tịch Hồ Chí Minh). Rồi cụ rưng rưng nước mắt nói " Từ nhỏ tới giờ bà mới được tới thăm và thắp nhang mộ ba Bác Hồ. Bà vui lắm, có nhắm mắt cũng được "
Chúc cụ luôn có sức khoẻ tốt để có thể đồng hành cùng CĐV góp mặt trên khán đài, cổ vũ đội bóng thân yêu bất kể sân nhà hay sân khách.
Bạn là một CĐV, một cầu thủ, một người yêu mến bóng đá Việt Nam... Bạn muốn thể hiện quan điểm, góc nhìn của mình thông qua những con chữ? Hãy gửi bài viết của bạn tới địa chỉ mail [email protected] và chia sẻ những ý kiến của mình với chúng tôi. |