Có lần, tôi đặt câu hỏi với Phó Chủ tịch VFF Đoàn Nguyên Đức là tại sao ông lại tâm đắc với việc cho các cầu thủ U19 học đại học đến vậy? Ông Đức trả lời: “Tôi muốn các cầu thủ trước khi thành những ngôi sao phải là những công dân có tri thức. Khi đã có tri thức rồi thì họ sẽ nhận thức tốt. Và khi đã nhận thức tốt thì các cầu thủ sẽ biết trách nhiệm của mình là phải cống hiến cho Tổ quốc”.
U19 Việt Nam đang tạo ra những hiệu ứng rất tốt trong dư luận. Họ đá đẹp và ứng xử cũng rất đẹp. Nó xuất phát từ việc, ngay từ khi còn rất nhỏ, các cầu thủ đã được đào tạo, nuôi dưỡng trong một môi trường tốt. Và chính điều đó đã mang đến những nhận thức rất khác về công tác đào tạo trẻ. Rằng, bên cạnh việc dạy cho các cầu thủ kỹ năng chơi bóng, chúng ta cần phải trang bị cho họ những kiến thức để trở thành những công dân luôn biết cân bằng giữa quyền lợi và trách nhiệm, giữa cá nhân và tập thể, giữa cái ham muốn đời thường và lý tưởng sống mỗi con người.
Việc một số cầu thủ U19 Việt Nam đi học đại học khi trở thành “sao mai” cho thấy rằng, sự học là lâu dài, thậm chí kéo dài suốt cuộc đời mỗi con người. Có như vậy thì mỗi cầu thủ mới có cho mình những tấm khiên về văn hóa để chống lại những tác động xấu từ xã hội. Nên nhớ rằng, nhân tài chính là nguyên khí của quốc gia. Và để có nhân tài, các đội bóng phải mất cả chục năm tìm kiếm, đào tạo và nuôi dưỡng. Vậy nên, trách nhiệm của người lớn, của các cơ quan quản lý và bản thân mỗi cầu thủ là phải giữ gìn ánh sáng từ những ngôi sao bằng tri thức, bằng sự học.
Đó cũng là cách để chúng ta chuẩn bị cho tương lai của nền bóng đá!