Những tháng ngày hoảng loạn hiện tại không phải là đích đến của mỗi chúng ta. Nó là điểm khởi đầu, là thách thức cần phải vượt qua để kiếm tìm một tương lai tốt đẹp hơn cho nhân loại, cho chính mỗi chúng ta. Lúc này, ưu tiên sống còn là chiến thắng đại dịch. An toàn của nhân dân, của Tổ quốc là trên hết. Không ai bị bỏ lại phía sau và dù đất nước còn nghèo, còn bộn bề gian khó nhưng Chính phủ vẫn hành động với tất cả trách nhiệm của mình. Nhưng ở tầm vĩ mô, nhiệm vụ của Chính phủ, của đất nước không chỉ là chống dịch mà còn giữ nhịp phát triển, đảm bảo bài toán tổng thể về kinh tế-xã hội.
Xét cho cùng, chống dịch để mang đến sự an yên cho mỗi công dân, cho toàn xã hội. Nó là tiền đề để hướng đến một đất nước ổn định, phát triển. Nhưng phát triển là một quá trình tiếp nối và ngay khi chống dịch thì vẫn phải hành động, phải hướng đến tương lai bằng những giải pháp quyết liệt, phù hợp với tình hình.
Trở lại với câu chuyện của bóng đá. Sẽ rất đơn giản nếu các nhà quản lý tuyên bố: dừng mọi hoạt động để chống dịch. Nhưng, vấn đề không chỉ là chống dịch mà còn là một giải pháp nhằm đảm bảo rằng, bóng đá Việt Nam vẫn vận hành một cách có hiệu quả nhất trong một môi trường đang có nhiều thách thức. Chúng ta đã nghĩ đến mọi giải pháp hay chưa? Chúng ta có đủ niềm tin và khả năng đánh giá một cách chuẩn xác nhất về cuộc chiến chống dịch mà Đảng và Nhà nước đang tiến hành?
Một giải pháp tổng thể phải dựa trên những bài toán tổng thể. Một nền bóng đá không chỉ nghĩ đến sự an toàn cho những nhà quản lý mà phải hướng đến động lực phát triển cho xã hội, mà bóng đá là một phần trong đó. Như một trận đấu cam go, chiến thắng chỉ thuộc về những con người bản lĩnh, dám đương đầu nhưng phải cực kỳ trí tuệ. Giờ là lúc bóng đá Việt Nam phải thể hiện được tinh hoa của mình trong một cuộc chiến với đối thủ vô hình và những rào cản đang có của hệ thống.
XEM THÊM
'Ý tưởng hủy V.League hoàn toàn không thuyết phục'