B.BD đến Hàng Đẫy. Đó là nơi họ có thắng, có thua, nhưng với các nhà lãnh đạo của đội bóng đất Thủ, Hàng Đẫy là địa điểm ghi dấu những quyết sách lớn. Năm 2007, khi B.BD gặp khó khăn, HLV Lê Thụy Hải đã được đưa lên bàn cân. Nhưng, giữa thời điểm nhạy cảm ấy, chủ tịch Nguyễn Minh Sơn và các cộng sự đã đưa ra một quyết định vô cùng sáng suốt, đó là răn quân giữ ghế cho thầy. Cuối cùng, B.BD đã đánh bại HN.ACB để sau đó, phi một mạch đến ngôi vô địch.
Với Hà Nội T&T, Hàng Đẫy là nơi ghi dấu những ký ức oai hùng. HN.T&T không có truyền thống lâu đời như Thể Công và CAHN, nhưng về độ hoành tráng trong một giai đoạn ngắn thì họ cũng chẳng thua kém bất cứ tượng đài nào. Hàng Đẫy là nơi mà HN.T&T đi từ sự vô danh đến nổi tiếng trong làng túc cầu Việt. Đội bóng này từ một tập thể lộ cộ, nhiều trường phái gom lại nhưng giờ lại mang đậm dấu ấn của Hà Nội. Giờ, phần lớn cầu thủ của họ là người Hà Nội, hoặc được đào tạo ở Hà Nội. Có điều, cái mà HN.T&T đang khao khát chính là sự thừa nhận của những người yêu bóng đá Thủ đô. Họ không muốn trở thành những kẻ cô độc về tình yêu trên chính mảnh đất quê hương của mình. B.BD và HN.T&T có những niềm tự hào, kiêu hãnh và toan tính cho riêng mình. B.BD muốn thắng để bảo vệ ngai vàng. HN.T&T muốn thắng để duy trì cơ hội và quan trọng hơn, họ muốn thông qua một trận cầu lớn để khẳng định vị thế với những người yêu mến.
Và, Hàng Đẫy lại là nơi gặp gỡ của những biểu tượng, của khát vọng giành chiến thắng. Khi ấy, Hàng Đẫy không có chỗ cho những trái tim nhút nhát, cho những toan tính vụn vặt nơi hậu trường.