Vài năm trước, chẳng ai dám tin một ngày, sân Thanh Hóa sẽ là tâm điểm của V-League. Người nào yêu bóng đá xứ Thanh nhất cũng chỉ dám mơ, đội bóng của họ trụ hạng một cách vững vàng và đủ sức gây khó cho các ông lớn.
Nhiều người bảo, thành công của Thanh Hóa chính là thông điệp buồn về sự sa sút của các đại gia trong sân chơi V-League . Rằng một đội bóng làng nhàng như Thanh Hóa lại đang ngất ngưởng ở ngôi đầu BXH thì chứng tỏ, tính cạnh tranh của giải đấu quốc nội đang có vấn đề. Thế nhưng, nếu nhìn ở góc độ khác, câu chuyện cổ tích mang tên Thanh Hóa lại mang đến làn gió mát lành cho bóng đá Việt Nam. Rằng, ở sân chơi nổi tiếng là khắc nghiệt này vẫn có chỗ cho những đội bóng dám mơ và chiến đấu hết mình vì giấc mơ đó. Người xứ Thanh từng mơ về một ngày sẽ đủ lực để tranh bá xưng hùng với các đội bóng hàng đầu. Họ đã hành động, đã thay đổi, thậm chí gạt sang một bên niềm tự hào về “bản sắc địa phương” để xây dựng một đội bóng hội nhập hơn, cạnh tranh hơn.
Và giờ thì Thanh Hóa đã đủ tự tin để gửi “chiến thư” đến HN.T&T. Hay nói cách khác, đội bóng Thủ đô chính là tấm gương lớn để Thanh Hóa soi mình. Họ sẽ nhận thấy tất cả những ưu, khuyết điểm của mình. Đương nhiên, với những người Thanh Hóa vốn đang rất lãng mạn, bay bổng thì lại tin rằng, sau lần soi gương này, hình ảnh họ thu nhận được sẽ chỉ mang màu hồng, màu hồng của tương lai!
Nếu không đủ bản lĩnh để đánh bại HN.T&T thì còn rất lâu nữa mộng đẹp của bóng đá Thanh Hóa mới thành. Thế mới nói, cách mà Thanh Hóa thể hiện trong trận “chung kết” lượt đi của mùa giải này sẽ quyết định tương lai của họ. Nhưng cũng phải nhấn mạnh rằng, sự tự tin, khát vọng giành chiến thắng trước đối thủ lớn cũng có thể trở thành cái bẫy cho tham vọng bay cao của Thanh Hóa nếu họ không giữ được sự tỉnh táo!