Giữa trời mưa, giao thông rối loạn, một vị khách nước ngoài đã xuống xe hò hét, phân luồng giao thông cho mọi người. Tuy nhiên, theo bài báo thì không phải ai cũng tuân theo sự điều khiển của ông. Thậm chí, có người còn ném cho ông Tây cái nhìn và những lời lẽ khó chịu. Thây kệ, ông vẫn kiên nhẫn làm công việc mà mình cho là đúng. Rất mừng là sau đó, có một người đàn ông Việt đã hưởng ứng theo hành động vốn được cho là “quá gàn” của ông Tây!
Câu chuyện về ông Tây nghĩa hiệp nọ thì có liên quan gì đến bóng đá trẻ? Tôi nghĩ là có, nếu xét về “trách nhiệm cá nhân với cộng đồng”.
Khi mà dư luận đang nóng lên trước màn trình diễn của các cầu thủ U19 Việt Nam tại giải Đông Nam Á, tôi nhớ đến câu chuyện mà mình biết được tại phố Núi Pleiku 6 năm về trước. Hồi đó, cổ phiếu của HA.GL rất “hot” và người ta bảo, bầu Đức là một “ông vua tiền mặt”. Nghĩa là nếu muốn, ông Đức có thể mua bất cứ ngôi sao nào. Thế nhưng, ông bầu này đã quyết định mở Học viện bóng đá với tham vọng đào tạo ra những ngôi sao mang tầm quốc tế.
Bóng đá Việt Nam từng chứng kiến nhiều ông bầu bước chân vào địa hạt này. Trong buổi ban đầu đầy lưu luyến ấy, họ cũng công bố những kế hoạch rất lãng mạn và chất chứa tham vọng. Nhiều người cũng tuyên bố sẽ phối hợp với những CLB hàng đầu thế giới để mở Học viện bóng đá. Thế nhưng, đến giờ, chỉ duy nhất bầu Đức thực hiện “cam kết” đó, trong khi những người khác hoặc án binh, hoặc thoái lui khỏi bóng đá.
Đến tận bây giờ, việc đào tạo những cầu thủ đẳng cấp thế giới của bầu Đức vẫn cần có thời gian để hoàn thành. Nhưng, với những gì đã có, người ta thấy rằng, con đường mà ông bầu này chọn là đúng. Bằng chứng là bóng đá Việt Nam đang có một lứa cầu thủ rất đáng để hy vọng!